Vợ Ngốc - Chương 37: Cảnh cáo
Cập nhật lúc: 2025-01-24 23:24:56
Lượt xem: 11
Hướng Thanh Lan vốn muốn nói gì đó, nhưng ngay lập tức bị Sở Duật chặn họng lại: "Cô không cần phải nói gì cả. Tôi cho cô biết, vợ của tôi duy nhất chỉ có mở người, đó là Hướng Thanh Y. Còn những người phụ nữ khác có ý đồ bất chính thì tôi nhất định sẽ không tha cho người đó đâu."
Nói cách khác, Hướng Thanh Y chính là người phụ nữ duy nhất được Sở Duật anh thừa nhận, anh không cho phép kẻ nào phá hoại cuộc hôn nhân của hai người cả. Nhất là Hướng Thanh Lan, người phụ nữ đầy âm mưu và thủ đoạn này lại càng không thể.
Hướng Thanh Lan trợn tròn mắt nhìn Sở Duật. Cô ta thật không ngờ rằng người đàn ông này lại rắn rỏi đến như thế. Cô ta đã dùng mọi cách để tiếp cận Sở Duật, nhưng đều bị người đàn ông này đẩy ra xa, đã thế còn dùng quyền uy đe dọa cô ta nữa.
Cánh tay của Hướng Thanh Lan bất giác siết chặt lại. Cô ta không cam tâm, không thể để Hướng Thanh Y hạnh phúc ở bên cạnh Sở Duật được. Người đàn ông này dù dùng mọi cách, Hướng Thanh Lan cũng nhất định phải dành lấy.
Sở Duật hơi nheo mắt lại nhìn người phụ nữ đang làm ra vẻ uỷ khuất kia: "Hướng Thanh Lan, tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là nên biết thân biết phận của mình một chút. Cô đừng hòng đụng đến Thanh Y, chỉ cần vợ tôi mất đi một sợi tóc, tôi nhất định sẽ khiến cô sống không bằng c.h.ế.t cho dù cô có là chị gái của cô ấy đi nữa." Đây chính là giới hạn cuối cùng của Sở Duật rồi. Anh nhìn ra trong lòng của người phụ nữ này đang suy tính điều gì đó, cho nên anh phải triệt để cắt đứt suy nghĩ ấy của cô ta.
Anh không quan tâm người phụ nữ này muốn làm gì, nhưng nếu Hướng Thanh Lan dám động vào Hướng Thanh Y, Sở Duật nhất định sẽ khiến cô ta không có chỗ dung thân ở trong thành phố này.
Hướng Thanh Lan cắn môi, khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất: "Em!!!" Trong lòng của người phụ nữ này đang tức điên lên được. Sở Duật thà chọn một con ngốc mà không chọn cô ta, đúng là khiến cho cô ta không thể chịu được. Nỗi nhục này, cô ta nhất định sẽ không để yên đâu. Hướng Thanh Lan lại càng căm thù Hướng Thanh Y thêm một phần.
Không khí giữa hai người lúc này vô cùng căng thẳng, nhưng rất nhanh đã bị phá vỡ bởi tiếng nói ngây thơ của Hướng Thanh Y: "Ông xã, ông xã làm gì ở trong đây thế? Để Y Y ở ngoài một mình mãi thôi!" Cô nàng ngốc nghếch nào đó chạy đến ôm lấy cánh tay của Sở Duật. Đợi ở ngoài quá lâu nên cô nàng này đã sốt hết cả ruột lên mới chạy vào đây tìm người.
Sở Duật nhìn thấy cô ngốc nhà mình, tâm trạng liền trở nên vui vẻ. Người đàn ông lập tức thu lại vẻ mặt doạ người vừa nãy, thay vào đó là sự dịu dàng cưng chiều dành cho Hướng Thanh Y: "Không có gì đâu! Anh đi lấy nước cho Y Y, nhân tiện "nhắc nhở" chị em một số chuyện mà thôi. Giờ chúng ta ra ngoài đi, không mẹ lại lo đấy." Sở Duật cố tình nhấn mạnh hai chữ "nhắc nhở" kia như muốn Hướng Thanh Lan phải biết rõ thân phận của mình. Sau đó anh liền đưa Hướng Thanh Y ra ngoài, mặc kệ Hướng Thanh Lan đang đứng đó, sắc mặt lúc xanh lúc trắng kia.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi nhìn theo đôi vợ chồng đang vui vẻ hạnh phúc cũng nắm tay nhau đi ra bên ngoài kia. Hướng Thanh Lan không cam tâm, tại sao Sở Duật đối với Hướng Thanh Y lại dịu dàng và cưng chiều đến như thế, còn với cô ta cũng chỉ là sự lạnh nhạt và ghét bỏ? Cô ta thua con ngốc kia ở điểm nào, sao Sở Duật có thể say đắm nó như thế, còn chẳng thèm đoái hoài gì đến cô ta cả?
Hướng Thanh Lan không cam tâm!
Cô ta không muốn để người đàn ông kia cùng khối gia sản kếch xù của nhà họ Sở rơi vào tay của con ngốc Hướng Thanh Y ấy!
Sở Duật thực chất rất dịu dàng, nhưng đó chỉ là với Hướng Thanh Y mà thôi! Còn những người phụ nữ khác, anh chưa bẻ gãy tay của đám người đó là đã may lắm rồi.
Người đàn ông này càng dịu nhẹ với Hướng Thanh Y, lòng tham của người phụ nữ độc ác tên Hướng Thanh Lan kia lại càng nổi lên. Cô ta càng muốn đoạt lấy người đàn ông này, nhất định cô ta sẽ không để cho Hướng Thanh Y được hạnh phúc đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-37-canh-cao.html.]
Hướng Thanh Lan đem khuôn mặt trắng bệch của mình trở lại bàn ăn. Nhìn thấy cảnh tượng Sở Duật chăm sóc cho Hướng Thanh Y, người mà cô ta căm ghét nhất, hai mắt của cô ta lại càng đỏ ửng lên. Bàn tay của người phụ nữ này bất giác siết chặt lại, bây giờ cô ta phải cố gắng nhịn, mai sau Hướng Thanh Lan nhất định sẽ lấy lại tất cả mọi thứ.
Lyly
Cô ta hậm hực ngồi xuống, nhưng Sở Duật vẫn không chú ý đến cô ta. Hướng Thanh Y thấy chị ngồi xuống, đang vui vẻ nói gì đó nhưng bắt gặp Hướng Thanh Lan đang lườm chằm chằm mình như muốn g.i.ế.c người, Hướng Thanh Y ngay lập tức im bặt, sợ hãi nép vào người của Sở Duật.
Thấy vợ mình bị dọa sợ, Sở Duật liền tặng cho Hướng Thanh Lan một cái nhìn cảnh cáo. Người phụ nữ này dám công khai bắt nạt vợ anh như vậy à? Chắc thường ngày Y Y nhà anh cũng không yên ổn gì đâu. Hướng Thanh Lan thấy ánh mắt của Sở Duật liền cúi đầu xuống, không dám làm gì nữa.
Hướng phu nhân còn đang vui vẻ đề nghị với Sở Duật: "Con rể này, hay là tối nay hai đứa ở lại đây đi! Dù sao lâu ngày mẹ với Y Y cũng không gặp nhau, muốn ngủ với con bé một hôm, con thấy có được không?" Bà lâu ngày cũng nhớ con gái, muốn ngủ cùng con bé một hôm.
"Chuyện này…" Sở Duật hơi ngập ngừng, anh đưa tay gãi gãi đầu: "Con nghe theo Y Y, nếu cô ấy đồng ý thì con sẽ cùng cô ấy ở lại. Nếu không con cũng chịu." Nói vậy thôi chứ Sở Duật cũng không muốn để Hướng Thanh Y ở đây, sống chung một mái nhà cùng với Hướng Thanh Lan một chút nào. Anh không muốn vợ mình bị ảnh hưởng bởi người phụ nữ nham hiểm thủ đoạn ấy.
Hướng phu nhân gật đầu, bà quay sang vui vẻ hỏi con gái: "Y Y, hôm nay con có muốn ngủ lại đây với mẹ hay không?" Hướng Thanh Y ngây thơ lắm, cô ngốc ấy tất nhiên là đồng ý rồi, không ngừng gật đầu loạn xạ: "Tất nhiên rồi ạ, Y Y nhớ mẹ lắm, Y Y muốn ngủ với mẹ! Lâu rồi Y Y không được nghe mẹ kể chuyện." Cô ngốc này cũng nhớ mẹ của mình lắm đấy.
Nghe Hướng Thanh Y nói thế, Sở Duật không cách nào ép cô trở về nhà, chỉ đành ở lại đây một đêm vậy. Sở Duật thông báo cho ba mẹ là sẽ ở lại nhà vợ một đêm để cho cha mẹ mình an tâm. Tuy nhiên, Hướng Thanh Y đòi ngủ với mẹ mình, thế là Sở Duật lại phải phòng không gối chiếc ngủ một mình rồi.
Người đàn ông nào đó cảm thấy bản thân mình bị vứt bỏ ấy.
Cô vợ của anh cũng thật nhẫn tâm, lại dám bỏ anh ngủ một mình. Hằng đêm đều ôm vợ ngủ, nhưng hôm nay lại không ôm được rồi, e là Sở Duật sẽ khó ngủ lắm đây.
Bất lực lắm, nhưng người đàn ông nào đó chỉ đành chấp nhận cam chịu số phận của mình thôi. Anh ngủ ở phòng dành cho khách đã được chuẩn bị trước. Nhưng vừa mới chợp mắt được một lát, một cánh tay đang không ngừng chạm vào người của Sở Duật.
Anh nhận ra đó không phải là tay của Hướng Thanh Y.
Người đàn ông liền ngồi dậy, chộp lấy cánh tay kia, đôi mắt trở nên sa sầm: "Cô là ai? Sao lại vào đây?" Cùng lúc đó, Sở Duật vươn tay bật đèn. Lại là Hướng Thanh Lan, người phụ nữ này vậy mà dám mò vào phòng anh.
Hướng Thanh Lan cả người đang hơi run lên nhưng cô ta vẫn nở nụ cười tà mị: "Sở Duật, đêm nay em gái em không thể thoả mãn anh, vậy hãy để em làm điều đó đi. Em cam đoan kỹ thuật của em còn tốt hơn con ngốc kia nhiều, đảm bảo anh sẽ hài lòng." Một nụ cười ma mị lộ ra trên khuôn mặt của Hướng Thanh Lan.