Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 41: Bắt cóc

Cập nhật lúc: 2025-01-28 14:23:38
Lượt xem: 6

"Y Y, hôm nay mẹ đưa con ra ngoài nha! Chúng ta cùng nhau đi siêu thị!" Sở phu nhân đưa ra đề nghị, mấy tháng nay thằng con trai của bà cứ để Hướng Thanh Y ở trong nhà, không cho con bé ra ngoài nhiều nên bà mới muốn đem con bé đi. Thấy con dâu của mình ở trong nhà buồn chán nên Sở phu nhân mới nảy ra ý nghĩ muốn đưa Hướng Thanh Y đi chơi.

 

Dù sao thì trong nhà thức ăn cũng sắp hết, cho nên nhân tiện đi mua thức ăn và đưa con bé ra ngoài luôn. 

 

Hướng Thanh Y đang buồn chán nghe thấy Sở phu nhân nói như thế, hai mắt của người con gái ấy sáng rực như sao vậy: "Mẹ, thật sự Y Y được đi chơi sao?" Bao nhiêu ngày không được ra ngoài, Y Y cũng buồn chán lắm. Y Y muốn đi chơi nhưng ông xã lại không cho Y Y ra ngoài. 

 

Đây chính là điều mà Sở phu nhân cảm thấy không hiểu, tại sao Sở Duật lại hạn chế cho Hướng Thanh Y ra ngoài như vậy? Không những thế đi đâu cũng phải có người kè kè đi theo nữa. 

 

Hai tháng nay, Hướng Thanh Y đã không được ra ngoài chơi hai tháng rồi. Cô gái ấy cũng buồn lắm! Sở phu nhân không nỡ nhìn thấy con dâu mình buồn nên mới nảy ra suy nghĩ đưa Hướng Thanh Y ra ngoài. 

 

Bà đưa con dâu mình đến một siêu thị rộng lớn, ở đây cũng có rất nhiều trò chơi và món ăn ngon. Cô ngốc ấy cũng vui vẻ lắm, đã lâu rồi không được ra ngoài chơi như vậy rồi. Hai mắt sáng rực lên nhìn khắp nơi, dường như Hướng Thanh Y đang muốn đem cả cái siêu thị này về nhà vậy. 

 

Nhìn con dâu vui vẻ như thế, Sở phu nhân cũng rất vui: "Y Y, mẹ dắt con đi mua ít đồ nhé! Con muốn mua gì thì cứ thoải mái chọn, mẹ sẽ mua tất cả cho Y Y, thế nên con thích gì thì cứ cho vào xe, lát nữa chúng ta thanh toán một thể!" Sở phu nhân đúng là một bà mẹ chồng quốc dân khiến cho biết bao cô gái phải ghen tị. 

 

Hướng Thanh Y mừng lắm! 

 

Vừa được đi chơi, lại vừa được mua nhiều đồ như thế, cô nàng nào đó không khỏi cảm thấy thích thú! Hướng Thanh Y lựa bao nhiêu là đồ ăn vặt, bao nhiêu là bim bim, kẹo ngọt, hay là đồ uống nữa. Nhìn đống đồ ăn trong xe hàng kia, Hướng Thanh Y thật muốn ăn hết chúng!

 

Hai người đẩy xe đi khắp một vòng quanh siêu thị, Hướng Thanh Y lựa đồ ăn vặt, còn Sở phu nhân thì đẩy xe qua một quầy để mua ít thức ăn. Ánh mắt của Hướng Thanh Y sáng rực lên khi đi qua gian hàng đồ ăn vặt, cô lập tức chạy đến đó, mà Sở phu nhân lại không chú ý đến, thế nên hai người lại lạc mất nhau lúc nào không hay biết. 

Lyly

 

Hướng Thanh Y thì đang say sưa ôm một đống đồ ăn ở trong tay mình, cô quay sang tìm thì không thấy mẹ mình ở đâu nữa. Cô nàng ấy ngây ngô hỏi mấy người bên cạnh mình, "Anh gì ơi? Anh có thấy mẹ của Y Y đâu không? Hình như Y Y lạc mất mẹ rồi!" Hướng Thanh Y hồn nhiên hỏi người đó mà lại không biết rằng mấy tên đàn ông kia đang chờ Hướng Thanh Y lại gần mình. 

 

Một tên cười nói: "Cô gái muốn tìm mẹ mình à? Cũng may chúng tôi biết mẹ cô đang ở đâu, hay là cô đi theo chúng tôi đi. Bọn tôi sẽ đưa cô đi tìm mẹ." Hướng Thanh Y đầu óc vốn ngây thơ, cho nên những người đó nói gì, cô lập tức tin ngay. Cô ngốc ấy liền đi theo những người kia để đi tìm mẹ.

 

Nhưng bọn chúng không hề đưa Hướng Thanh Y đi tìm mẹ của mình, mà đám người kia đưa cô đến một chiếc xe đang chờ sẵn ở đó. Dường như cô ngọc kia đã cảm nhận được điều gì bất thường mới ngờ vực hỏi bọn họ: "Mẹ ở đâu thế? Mấy anh nói đưa Y Y đi tìm mẹ mà. Sao lại đưa Y Y đến nơi này!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-41-bat-coc.html.]

"Cô gái, mẹ của cô bảo chúng tôi đưa cô đến đây đấy! Bà ấy đang ngồi đợi cô ở trong chiếc xe đằng kia kìa. Cô mau lên đó đi, đừng để bà ấy đợi lâu." Một tên chỉ tay về chiếc xe đang chờ sẵn bọn họ. Hướng Thanh Y hơi nhíu mày, cô nghiêng đầu nhìn chiếc xe kia. Cô bé ấy ngay lập tức nhận ra là không có mẹ ở bên trong. Hướng Thanh Y ngay lập tức hoảng sợ: "Mấy người nói dối Y Y, mẹ không hề ở đó, mẹ của Y Y đang ở trong siêu thị mà! Mấy người là người xấu, Y Y phải đi tìm mẹ."

 

Hướng Thanh Y xoay người định chạy đi, nhưng đám đàn ông kia đã nhanh chóng bắt được cánh tay của cô. Khoé môi của chúng hơi nhếch lên: "Muốn chạy à? Không dễ thế đâu! Mãi mới bắt được mày, làm sao bọn tao để mày chạy thoát dễ như thế được? Hôm nay nhất định mày phải đi theo bọn tao?" Dứt lời, những tên đàn ông lực lưỡng kia lôi xềnh xệch cả người yếu ớt của Hướng Thanh Y về phía chiếc xe kia. 

 

Hướng Thanh Y không ngừng vùng vẫy, cô liên tục khóc lóc hoảng loạn: "Thả Y Y ra! Mấy người là người xấu, thả Y Y ra! Cứu với, cứu Y Y với!" Cô không ngừng khóc lóc khiến cho đám đàn ông kia cực kỳ phiền phức: "Anh à, hay là cho cô ta một liều thuốc mê đi, nếu để người ta chú ý thì sẽ hỏng hết đấy!" Một tên trong số chúng đưa ra đề nghị. 

 

Thế là, đám người đó ngay lập tức dùng khăn có tẩm thuốc mê bịt chặt mũi của Hướng Thanh Y, khiến cho người con gái ấy chìm vào trong hôn mê, không còn gào khóc nữa. Chúng quẳng Hướng Thanh Y lên xe rồi lái xe vút đi. 

 

Tên cầm đầu còn gọi điện thoại cho ai đó: "Chúng tôi đã bắt được người rồi! Bây giờ làm như kế hoạch đã định có phải không?"

 

Ở trong siêu thị, khi Sở phu nhân quay sang thì đã không nhìn thấy Hướng Thanh Y ở đằng sau mình nữa. Bà vô cùng hoảng loạn, tưởng rằng con dâu mình đã đi lạc. Ngay lập tức, bà chạy đến quầy lễ tân nhờ người thông báo tìm người giúp. Nhưng đứng đợi một thời gian vẫn không thấy người. 

 

Trong lòng bà hoang mang tột độ, bèn lấy điện thoại ra gọi cho Sở Duật: "Sở Duật, có chuyện rồi, mẹ lạc mất Thanh Y rồi! Con mau đến siêu thị XX đi, mẹ đang ở đó." Một lát sau, Sở Duật hớt hải chạy đến nơi này. 

 

Người đàn ông vô cùng lo lắng hỏi: "Mẹ, xảy ra chuyện gì? Sao mẹ lại đưa Y Y đến đây? Rồi còn lạc mất cô ấy nữa là sao?" Sở Duật đang họp phải phi ngay đến đây vì hay tin Hướng Thanh Y bị lạc đường, không tìm thấy nữa. 

 

"Mẹ không biết nữa, mẹ đưa con bé đến đây mua đồ, rồi quay sang thì không nhìn thấy con bé nữa. Mẹ nhờ người tìm kiếm ở các quầy nhưng không nơi nào thấy con bé." Thấy mẹ mình luống cuống như thế, Sở Duật cố gắng trấn an mẹ mình: "Mẹ tạm thời hãy bình tĩnh đã. Để con cho người check camera là sẽ ra ngay." Nghe vậy, Sở phu nhân mới an tâm hơn phần nào. 

 

Sở Duật rút điện thoại trong túi ra gọi cho quản lý của nơi này, kêu bọn họ check lại toàn bộ camera ở trong khu vực này. Khuôn mặt của người đàn ông đen kịt lại, dường như anh đang lo lắng đến điều gì đó. 

 

Rất nhanh, một đoạn video đã được gửi vào trong điện thoại của anh. Xem xong đoạn phim kia, sắc mặt của Sở Duật lại càng trở nên khó coi hơn, một luồng sát khí dày đặc không ngừng tỏa ra từ trên người của người đàn ông này. Trong đoạn video kia, Hướng Thanh Y đi theo mấy người đàn ông đến bãi đỗ xe, rồi bị bọn chúng đánh thuốc mê rồi kéo đi. 

 

Sở phu nhân thấy tình hình không ổn, bà sốt ruột hỏi: "Sao rồi, tìm thấy con bé chưa?"

 

Khuôn mặt của Sở Duật ngày càng khó coi, anh lắc đầu: "Thanh Y không có ở trong siêu thị này đâu, cô ấy bị người ta bắt cóc rồi!"

 

Loading...