Vợ Ngốc - Chương 44: Đau
Cập nhật lúc: 2025-01-28 14:24:39
Lượt xem: 9
"Con nhỏ đó bây giờ thế nào rồi?" Hướng Thanh Lan khoanh tay ung dung hỏi tên thuộc hạ của mình, cô ta thỉnh thoảng còn liếc nhìn sang chỗ mà Hướng Thanh Y đang ngất lịm đi ở đó. Khóe môi của người phụ nữ này cong lên, dường như cô ta đang vô cùng hài lòng với kết quả hiện giờ.
Hướng Thanh Y đang nằm ngất ở một chỗ, suốt thời gian vừa qua, Hướng Thanh Lan đã cho người tra tấn cô gái ấy không biết bao nhiêu ngày, không những thế còn đánh đập cô vô cùng dã man nữa. Chẳng những không thương xót thì thôi, Hướng Thanh Lan còn muốn em gái của mình chịu khổ nhiều hơn thế nữa. Cô ta muốn nhìn thấy Hướng Thanh Y phải chết, chỉ có như vậy cô ta mới cướp được tất cả những thứ mà cô ta mong muốn.
Gã thuộc hạ kia cúi đầu: "Bây giờ cô ta cứ hôn mê như vậy, mãi không chịu tỉnh lại. Tôi chỉ e là cô ta sẽ c.h.ế.t ra đấy, để cảnh sát biết được chuyện này thì không hay một chút nào cả!" Người đàn ông nét mặt hơi lo sợ. Hắn ta sợ Hướng Thanh Y hôn mê lâu như vậy thì sẽ chết. Đến lúc đó để cảnh sát dính líu vào chuyện này không hay chút nào.
Vậy mà Hướng Thanh Lan lại chẳng hề tỏ ra lo lắng, cô ta thậm chí còn vô cùng vui mừng là đằng khác. Khoé môi của Hướng Thanh Lan giương cao lên: "Nếu cô ta thật sự c.h.ế.t thì ném xác nó xuống biển là được. Đến lúc đó, cho dù cảnh sát có can dự vào chuyện này, nhưng bọn họ không bằng không chứng, cũng không thể làm gì cả. Chuyện này tôi sẽ tự mình lo liệu, mấy người chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được!" Người phụ nữ khoanh tay liếc nhìn người con gái sắc mặt trắng bệch đang nằm một góc trên sàn nhà bẩn thỉu kia.
Chết rồi thì càng tốt!
Đây chính là điều mà Hướng Thanh Lan mong chờ bao nhiêu lâu nay, cô ta chỉ mong Hướng Thanh Y c.h.ế.t quách đi cho rồi.
Tên đàn ông kia dường như đang muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn vẻ mặt cương định của Hướng Thanh Lan, hắn ta lại thôi không nói nữa. Hướng Thanh Lan hất cằm ra lệnh cho hắn: "Cậu mau ra ngoài canh chừng đi. Tôi muốn ở đây chứng kiến bộ dạng thảm thương của kẻ mình ghét một lát." Có vẻ như là Hướng Thanh Lan đang vô cùng sung sướng khi nhìn em gái của mình như vậy.
Có người chị nào lại độc ác như cô ta không chứ?
Ngay cả em ruột của mình cũng dám hại.
Hướng Thanh Lan từng bước đi tới chỗ của em gái mình, cô ả nâng khuôn mặt trắng bệch của Hướng Thanh Y lên, nhìn sắc mặt tái nhợt không còn một giọt m.á.u nào ở trên đó, người phụ nữ này đột nhiên bật cười ha hả. Hình như là cô ta có vẻ đang vô cùng sung sướng và thỏa mãn.
Cánh tay của Hướng Thanh Lan bóp chặt lại, cô ta không ngừng độc thoại một mình: "Hướng Thanh Y ơi là Hướng Thanh Y. Nếu trước đây mày không một mực chống lại tao thì mày sẽ không dẫn đến kết cục như thế này hay không? Muốn trách thì hãy trách mày xấu số phải gả cho Sở Duật, nếu chồng mày chịu để mắt đến tao một chút thì mày sẽ không phải đi đến bước đường ngày hôm nay hay không?" Tiếp theo đó là những tràng cười ha hả không ngừng vang lên.
Nhưng lúc này, cho dù Hướng Thanh Lan có nói như thế nào, người con gái phía trước cũng chỉ biết nằm im bất động tại chỗ. Hướng Thanh Lan cứ ngồi đó lẩm bẩm một mình, cho dù em gái của cô ta vẫn còn đang hôn mê mãi không tỉnh.
Nói cho chán xong, người phụ nữ này liền xoay người rời khỏi đây, để Hướng Thanh Y cho đám người kia canh giữ.
Ngay sau khi cô ta rời khỏi một lát, đám thuộc hạ kia đã nhanh chóng bị hạ gục bởi những người mà Sở Duật đem theo. Chắc Hướng Thanh Lan không thể ngờ rằng Sở Duật đã theo dõi cô ta từ phía sau rồi tìm được nơi này. Tất cả những người động vào Hướng Thanh Y đều đã bị bắt giữ, không cho ai cơ hội trốn thoát. Bọn chúng nhanh chóng bị người của Sở Duật áp giải đến đồn cảnh sát.
Còn kẻ chủ mưu đứng sau việc này nữa, Sở Duật nhất định sẽ giải quyết triệt để.
Anh nhanh chóng đạp tung chiếc cửa trước mặt ra, rồi ngay lập tức xông vào bên trong. Nhìn Hướng Thanh Y đang cuộn người lại ở một góc, trong lòng của Sở Duật đau như cắt, anh lao đến ôm lấy cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-44-dau.html.]
Miệng của người đàn ông không ngừng gọi tên: "Y Y, em sao thế? Y Y, ông xã đến cứu em rồi, Y Y mau mở mắt ra nhìn anh đi! Em đừng làm anh sợ có được không?" Hai tiếng "Y Y" liên tục vang lên, dường như nó đã trở thành một báu vật quý giá của Sở Duật. Anh không ngừng đập nhẹ lên gương mặt trắng bệch của Hướng Thanh Y, nhưng người con gái ấy vẫn không tỉnh lại.
Sở Duật hoảng sợ nhấc bổng cả thân thể đang run lên kia của Hướng Thanh Y, ngay lập tức đưa cô ra xe, nhanh chóng ra lệnh cho tài xế: "Cho cậu hai mươi phút, lái xe đến bệnh viện gần nhất cho tôi!" Chiếc xe nhanh chóng nổ máy lao bon bon ở trên đường.
Người đàn ông siết chặt người của Hướng Thanh Y, anh ôm cô như một bảo bối, Sở Duật không dám buông cô ra, vì anh sợ cô sẽ biến mất. Sở Duật đau xót nhìn những vết thương chằng chịt khắp người của Hướng Thanh Y, m.á.u đỏ nhuốm đẫm chiếc áo mà cô đang mặc, không những thế m.á.u còn ứa ra bên ngoài nữa.
Hai mắt của Sở Duật bất giác đỏ lên!
Đám người không bằng cầm thú kia, trong suốt những ngày qua, bọn chúng đã làm gì vợ của anh thế này. Bà xã nhỏ của anh được anh cưng chiều hết mực, nhưng bọn chúng lại dám nhẫn tâm ra tay đánh cô như thế này.
Sở Duật lúc này hận không thể gánh chịu những đau đớn mà Hướng Thanh Y đã phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. Cô ngốc ấy chắc đau lắm.
Hướng Thanh Lan, cô ta chính là súc sinh!
Trong lòng của Sở Duật chửi thề một câu!
Cô ta vậy mà dám đánh bảo bối của anh như thế, đúng là chán sống rồi mà! Nếu mà Hướng Thanh Y có chuyện gì không may, Sở Duật cam đoan là sẽ khiến cho cô ta không được toàn mạng mà sống trên đời này. Đụng vào bảo bối của anh, Sở Duật sẽ khiến cho Hướng Thanh Lan phải chịu nỗi đau gấp trăm ngàn lần những gì mà Hướng Thanh Y, vợ của anh đã phải chịu đựng.
Sở Duật càng ôm chặt Hướng Thanh Y hơn, chưa bao giờ anh cảm thấy sợ hãi như lúc này. Anh đã cố gắng bình tĩnh nhưng lại không có cách nào để bình tĩnh nổi. Hai mắt anh cay xè dường như sắp khóc vậy đấy! Người đàn ông được mệnh danh là không sợ trời không sợ đất hôm nay cuối cùng cũng đã được nếm trải cảm giác sợ hãi là như thế nào rồi.
Anh cái gì cũng không sợ, chỉ sợ mất Hướng Thanh Y mà thôi!
Người đàn ông hôn nhẹ lên trán của người con gái đáng thương đang cuộn tròn người trong lòng mình, anh trấn an cô cũng như trấn an chính bản thân mình: "Y Y, em sẽ không sao đâu! Tin anh, anh nhất định sẽ không để em xảy ra chuyện gì cả. Em nhất định phải cố gắng, một lát nữa thôi sẽ ổn. Y Y, ông xã không cho phép em xảy ra chuyện gì, chúng ta còn phải sống hạnh phúc, phải sinh con nữa. Em không được bỏ anh một mình đâu đấy!" Thanh âm của Sở Duật chua xót đến đau lòng.
Lyly
Ngay cả tài xế ở phía trước cũng không kìm nổi. Anh ta chưa bao giờ thấy ông chủ của mình đau lòng như vậy cả.
Xe nhanh chóng dừng lại ở một bệnh viện.
Sở Duật hoảng hốt đưa Hướng Thanh Y vào bên trong, miệng của anh không ngừng la hét: "Bác sĩ, bác sĩ đâu rồi! Mau cứu người, nhanh lên! Mau cứu vợ tôi!"