Vợ Ngốc - Chương 45: Nuốt không trôi
Cập nhật lúc: 2025-01-28 14:25:08
Lượt xem: 11
"Sở Duật, con bé nó sao rồi? Có xảy ra chuyện gì không thế?" Sở phu nhân vừa nhận được điện thoại của Sở Duật là đã tìm được Hướng Thanh Y, bà cùng chồng mình ngay lập tức lao đến bệnh viện ngay. Bộ dạng của hai ông bà vô cùng hốt hoảng, cũng cực kỳ lo lắng cho con dâu của mình. Sắc mặt của Sở phu nhân cũng tái nhợt hẳn đi.
Sở Duật hai tay dính đầy m.á.u tươi, khuôn mặt anh mệt mỏi ngẩng đầu lên nhìn ba mẹ của mình: "Cô ấy còn đang cấp cứu ở trong phòng, vẫn chưa biết tình hình như thế nào cả!" Qua lời nói của Sở Duật, không ai là không nhận ra được sự lo lắng ở trong lời nói của người đàn ông ấy. Lòng anh nóng như lửa đốt, vô cùng sốt ruột nhìn về phía phòng cấp cứu kia.
Chưa bao giờ Sở Duật cảm thấy thời gian trôi lâu như thế này cả. Bác sĩ đã cấp cứu cho Hướng Thanh Y hơn một tiếng đồng hồ rồi, tại sao vẫn chưa ra cơ chứ?
Những ngón tay của Sở Duật đan xen vào nhau nhưng cũng không cách nào che đi được sự run rẩy của đôi bàn tay kia. Kỳ thực, Sở Duật lúc này thật sự rất sợ. Nhìn những vết thương chằng chịt trên người của Hướng Thanh Y, Sở Duật không khỏi đau lòng. Nếu như anh tìm được cô sớm một chút thì có lẽ Hướng Thanh Y sẽ không bị thương nặng như vậy. Anh thật là đáng trách, đến bây giờ mới có thể tìm ra cô. Tay anh vẫn còn dính m.á.u của Hướng Thanh Y, nhìn chất lỏng màu đỏ tươi ấy, Sở Duật tự hỏi rằng, suốt thời gian bị nhốt ấy Hướng Thanh Y đã phải chịu đau đớn đến mức nào?
Sở lão gia đỡ vợ mình đang kích động ngồi xuống ghế, ông biết vợ mình lo lắng cho con dâu, nhưng bây giờ kích động cũng không giải quyết được chuyện gì cả. Sau khi để vợ mình ngồi xuống, ông mới lo lắng hỏi con trai mình: "Sở Duật, sao con bé lại phải cấp cứu? Đám người kia đã làm gì con bé thế?" Kỳ thật Sở lão gia cũng đang vô cùng lo lắng và sốt ruột, nhưng ông lại chẳng hề kích động như vợ mình.
Đứng trên thương trường nhiều năm, đương nhiên Sở lão gia có thể giữ bình tĩnh hơn những người khác. Tuy trong lòng ông đang bất an lắm nhưng lại không để lộ ra bên ngoài.
Sở Duật chính là kế thừa tính cách này của ba mình!
Người đàn ông mệt mỏi dựa lưng vào ghế, sắc mặt của Sở Duật lúc này phải gọi là vô cùng khó coi: "Cô ấy bị bọn họ tra tấn, bọn chúng đánh cô ấy đến người dày đặc vết thương nên mới phải vào phòng cấp cứu." Nhắc đến chuyện này, Sở Duật lại vô cùng oán hận. Nếu bây giờ anh không đang lo lắng cho Hướng Thanh Y nên không còn tâm trạng để giải quyết việc khác thì anh đã tìm đến Hướng Thanh Lan rồi g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta từ lâu rồi.
Sở lão gia và Sở phu nhân vô cùng kinh ngạc, tiếp theo đó là sự khó coi trên khuôn mặt của hai người. Hai vợ chồng cùng đồng thanh: "Cái gì? Bị đánh?" Hai người không cách nào tin được con dâu của mình lại bị người ta bạo hành đến dã man như thế. Thật là không thể nào tin nổi.
Đặc biệt là Sở phu nhân, khuôn mặt của bà đã méo mó đến đỉnh điểm: "Sao bọn khốn đó lại dám làm như vậy với con bé cơ chứ? Hướng Thanh Lan đó chẳng lẽ là thứ súc sinh không có lương tâm à? Dù sao Y Y cũng là em gái của cô ta, sao cô ta lại dám làm như thế?" Hai tay của Sở phu nhân cuộn tròn lại thành nắm đấm, lúc này trong lòng bà đang tràn ngập phẫn nộ.
Đám người đó, sao bọn chúng dám động vào con dâu của bà cơ chứ?
Hướng Thanh Lan và Hướng Thanh Y rõ ràng là hai chị em ruột, nhưng sao tính cách lại hoàn toàn khác nhau? Con dâu bà lương thiện như vậy, thế mà người phụ nữ kia lại độc ác như thế.
Ôi!
Đứa con dâu đáng thương của bà!
Sao con bé lại phải chịu những cực khổ như thế chứ? Đầu óc của con bé đã không bình thường rồi, nay lại bị tra tấn đánh đập đến dã man, sao đứa trẻ ấy chịu nổi đây?
Khoé môi của Sở Duật hơi cong lên, ánh mắt dâng lên một tia căm phẫn khi nhắc đến người phụ nữ tên Hướng Thanh Lan kia: "Cô ta vốn không phải là con người mà? Không ngờ nhà họ Hướng lại dạy ra một đứa con gái như thế, ngay cả m.á.u mủ ruột thịt cũng có thể ra tay độc ác được. Hướng Thanh Lan vô cùng tâm cơ, cô ta chỉ cần thoả mãn được mục đích của bản thân mình thì sẽ bất chấp mọi thủ đoạn." Đôi bàn tay dính đầy m.á.u của Sở Duật cuộn tròn lại, những đường gân xanh nổi đầy trên cánh tay của anh, hơn nữa lồng n.g.ự.c của người đàn ông này còn hơi phập phồng.
Dường như Sở Duật đang cố gắng đè nén cơn giận trong lòng mình!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-45-nuot-khong-troi.html.]
"Đúng là vô lương tâm! Lão già này không thể trơ mắt nhìn con dâu của nhà họ Sở bị ức h.i.ế.p được! Hướng Thanh Lan đó nhất định phải trả giá. Đụng vào con dâu của nhà họ Sở, tôi nhất định sẽ không để yên chuyện này đâu." Sở lão gia không nuốt được cục tức này. Lần này khỏi nhịn nữa, ông nhất định sẽ khiến cho kẻ hại con dâu của mình thê thảm như thế kia thân bại danh liệt.
Sở Duật cũng khẳng định với ba mẹ mình: "Không cần ba phải nhúng tay vào con cũng sẽ không để yên cho Hướng Thanh Lan đâu. Con phải bắt cô ta gánh chịu nỗi đau gấp trăm lần so với những gì cô ta đã gây ra cho Y Y." Đó dường như là một lời khẳng định của Sở Duật. Hôm nay anh xin thề với trời rằng, nếu anh không khiến cho Hướng Thanh Lan thân bại danh liệt, không có chỗ dung thân thì anh sẽ không còn là Sở Duật nữa.
Không chỉ có hai cha con họ, cả Sở phu nhân cũng không muốn để yên chuyện này!
Cục tức này, nhà họ Sở nuốt không trôi!
Đụng vào người nhà họ Sở thì chính là chán sống rồi!
Cả ba người ngồi đợi bên ngoài một lúc thì bác sĩ cũng bước ra.
Nhìn thấy bác sĩ, Sở Duật vội vàng lao đến: "Bác sĩ, vợ của tôi sao rồi? Cô ấy không gặp nguy hiểm gì chứ? Cô ấy có bị làm sao không?" Lúc này Sở Duật đang vô cùng kích động, hai tay run rẩy của anh túm chặt lấy tay của bác sĩ, hai mắt của anh đã đỏ ngầu từ lúc nào không hay biết.
"Cậu giữ bình tĩnh một chút." Bác sĩ trấn an Sở Duật rồi mới tiếp tục nói: "Chúng tôi đã cầm m.á.u được cho bệnh nhân rồi! Nhưng do bệnh nhân mất quá nhiều máu, lại bị thương tổn về thể xác như thế dẫn đến hôn mê sâu, không biết bao giờ mới có thể tỉnh lại được nữa."
Hai cánh tay của Sở Duật vô lực buông thõng xuống, anh vô cùng ngỡ ngàng: "Bác sĩ, nói như vậy là vợ tôi không thể tỉnh lại được nữa sao?"
"Cũng không phải là không thể, nhưng chuyện này quá khó khăn. Mất nhiều m.á.u như thế, chúng tôi khó khăn lắm mới giữ được mạng cho cô ấy. Bây giờ chỉ có thể chờ đợi vào ông trời mà thôi! Một lát nữa người nhà có thể vào thăm bệnh nhân được rồi!" Nói xong, bác sĩ cũng xin phép rời đi.
Sở Duật thật sự rất sốc, vợ của anh, chẳng lẽ cô lại không thể tỉnh lại được nữa ư?
Không thể nào!
Ông trời là đang trêu đùa anh có phải không? Y Y sẽ không bỏ anh lại một mình đâu, cô sẽ không rời xa anh đâu mà!
Sở Duật suýt chút nữa là ngã khụy xuống đất, cũng may là anh đã vịn được vào bức tường ngay cạnh mình. Hai ông bà Sở cũng rất đau lòng cho đứa con dâu số khổ của bọn họ.
Sau khi Sở Duật bình tĩnh lại, cả gia đình mới vào phòng bệnh, nơi mà Hướng Thanh Y đang nằm ở đó. Người con gái ấy vẫn đang ngủ say, sắc mặt vẫn không có lấy một giọt máu. Cô đang ngủ, ngủ không biết lúc nào sẽ tỉnh dậy nữa.
Người đàn ông từ từ bước đến bên cạnh của Hướng Thanh Y, anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nhẹ nhàng đặt lên trán của người con gái ấy một nụ hôn.
Lyly
Y Y, em nhất định sẽ tỉnh lại!