Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 46: Trả giá (1)

Cập nhật lúc: 2025-02-03 16:02:48
Lượt xem: 7

"Sở Duật, hôm nay tự nhiên con đến đây có việc gì thế? Lại còn mang theo nhiều người như vậy nữa!" Hướng phu nhân nhướn mày đầy khó hiểu nhìn con rể của mình, rồi bà nhoài người ra nhìn đám người đang đứng chờ ở phía trước nữa. Bà cảm thấy thắc mắc, tự nhiên hôm nay Sở Duật đến đây, rồi lại mang theo nhiều người như vậy nữa, dự cảm là có chuyện không hay xảy ra rồi.

Sở Duật khuôn mặt u ám nhìn mẹ vợ của mình, anh chỉ lạnh nhạt hỏi mẹ vợ của mình một câu: "Mẹ, Hướng Thanh Lan đang ở đâu? Con muốn gặp cô ta ngay bây giờ!" Người đàn ông gằn từng chữ một, anh thật vô cùng giận dữ, hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t người phụ nữ kia.

Hôm nay, mục đích của anh khi đến nhà họ Hướng chỉ muốn bắt Hướng Thanh Lan mà thôi. Bao nhiêu thuộc hạ của Sở Duật đều đã được triệu tập, anh nhất định sẽ không để cho người phụ nữ kia chạy thoát được. Những chuyện mà cô ta gây ra, giờ cô ta phải trả giá.

Hướng Thanh Y hôn mê một thời gian dài rồi vẫn không tỉnh, Sở Duật không thể nào nhịn được. Đáng lý ra anh cũng có thể kiện Hướng Thanh Lan vì tội cố ý gây thương tích và bắt cóc, nhưng như thế là quá dễ dàng cho cô ta rồi.

Những gì mà Hướng Thanh Lan đã làm, Sở Duật nhất định sẽ không để cho cô ta có kết cục tốt đẹp!

Hướng phu nhân càng thêm khó hiểu, mặt mày bà nhăn nhó lại: "Con bé đang ở trên phòng, nhưng con tìm con bé để làm gì? Rồi còn mang theo nhiều người như vậy nữa, Sở Duật, con nói cho mẹ biết là xảy ra chuyện gì có được hay không?" Hướng phu nhân từ nãy đến giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Con rể của bà đang yên đang lành tự dưng lại lôi bao nhiêu người đến đây, rồi còn muốn gặp Thanh Lan nữa, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Sở Duật làm như không nghe thấy câu hỏi kia, sắc mặt của người đàn ông này vẫn u ám, thậm chí là ngày một đáng sợ hơn: "Chuyện này mẹ không cần phải biết đâu! Nhưng hôm nay không gặp được Hướng Thanh Lan, con nhất định sẽ không về đâu. Mẹ tốt nhất là bảo cô ta tự xuống đây, nếu không đừng trách con dùng đến bạo lực." Người đàn ông này đút tay vào túi quần, che đi nắm đ.ấ.m đã siết chặt lại. Đây chính là giới hạn cuối cùng của anh rồi, nếu Hướng Thanh Lan không chịu xuống đây, Sở Duật sẽ tự mình lên đó tóm cổ cô ta xuống.

"Con đợi mẹ một lát, mẹ lên phòng gọi nó xuống!"

Hướng phu nhân vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì. Nhưng nhìn vẻ mặt u ám của Sở Duật như thế, bà bất giác cảm thấy bất an ở trong lòng. Không còn cách nào khác, Hướng phu nhân chỉ có thể chấp thuận yêu cầu của Sở Duật lên gọi con gái của mình xuống nhà. Bà vốn không muốn xảy ra tranh chấp, lại càng không thể tranh chấp với người con rể Sở Duật này của mình.

Một lúc sau, Hướng Thanh Lan lẽo đẽo theo Hướng phu nhân xuống nhà. Cô ta còn đang vui mừng tưởng Sở Duật đã hồi tâm chuyển ý với mình rồi, người phụ nữ đó tự lao đến chỗ của Sở Duật. Cô ta còn tươi cười: "Sở Duật, anh tìm em là có chuyện gì? Có phải là anh đã hồi tâm chuyển ý rồi hay không?" Cô ta ôm lấy một cánh tay của Sở Duật mà không hề chú ý đến những thuộc hạ của Sở Duật đang đứng đằng sau.

Sở Duật nhân cơ hội đó tóm lấy cánh tay của Hướng Thanh Lan, hai mắt đỏ ngầu vì tức giận nhìn cô ta: "Cô hỏi tôi muốn làm gì à? Tôi muốn tìm cô để tính sổ về những việc cô đã gây ra cho Y Y đấy!" Lúc này, anh hận không thể bóp c.h.ế.t người phụ nữ này ngay tức khắc. Nhưng Sở Duật lại không hề làm như vậy. Hướng Thanh Lan tuyệt đối không thể c.h.ế.t dễ dàng đến như thế.

Cánh tay của Sở Duật nổi đầy những đường gân xanh, lực càng ngày càng mạnh như thể muốn bóp nát cánh tay của Hướng Thanh Lan vậy đấy. Cơn giận trong lòng của Sở Duật bao nhiêu lâu cuối cùng cũng bộc phát ra bên ngoài.

Hướng Thanh Lan bị khí lạnh tỏa ra từ người của Sở Duật dọa cho sợ hãi, gương mặt của người phụ nữ này nhăn lại vì đau đớn, miệng cô ta không ngừng kêu la vì đau: "Anh làm gì vậy? Mau buông tôi ra! Tôi không hiểu anh đang nói gì hết, tôi làm gì đắc tội với anh hay sao? Thả tôi ra, nếu không tôi sẽ kiện anh tội cố ý gây thương tích đấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-46-tra-gia-1.html.]

"Hướng Thanh Lan, có giỏi thì cô kiện đi cho tôi xem nào! Tôi cũng muốn biết người sẽ phải vào tù bóc lịch là tôi hay là cô đấy!" Khoé môi của Sở Duật giương cao, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh bỉ. Người đàn ông hừ lạnh một tiếng rồi đẩy người phụ nữ dơ bẩn này ra: "Nếu cô không nhớ vậy thì để tôi nhắc lại cho cô nhớ. Cô cho người bắt cóc rồi bạo hành vợ tôi dã man như thế, Hướng Thanh Lan, cô nói xem, tôi nên xử lý cô như thế nào? Không phải là trước đây tôi đã từng cảnh cáo cô là tuyệt đối không được phép động vào Hướng Thanh Y cho dù là một sợi tóc hay sao?"

Sắc mặt của Hướng Thanh Lan bỗng dưng trắng bệch.

Cô ta run lẩy bẩy nhìn về phía của Sở Duật, môi cô ta hơi mấp máy dường như muốn nói gì đó nhưng lại không thể nào phát ra tiếng. Vẻ mặt của Hướng Thanh Lan lúc này khó coi đến đỉnh điểm. Khuôn mặt méo mó của người phụ nữ này không ngừng vặn vẹo vì cô ta đang cảm thấy sợ hãi.

Sở Duật biết được chuyện này rồi ư?

Người đàn ông này biết cô ta cho người bắt cóc Hướng Thanh Y, rồi cho người đánh đập con nhỏ đó dã man đến kinh khủng như thế. Vậy thì Sở Duật đã tìm ra Hướng Thanh Y rồi hay sao?

Lyly

Không thể nào!

Nếu Sở Duật tìm ra Hướng Thanh Y, thì thuộc hạ của cô ta phải báo lại cho cô ta biết chứ. Nhưng trong suốt thời gian qua Hướng Thanh Lan không hề nhận được một cuộc điện thoại nào từ phía thuộc hạ của mình. Chẳng lẽ Sở Duật đã ra tay với đám người đó rồi?

Hàng loạt những câu hỏi không ngừng xuất hiện trong đầu của Hướng Thanh Lan không có cách nào lý giải được.

Hướng phu nhân ánh mắt vẫn mịt mờ không hiểu chuyện gì xảy ra: "Có chuyện gì thế? Hai đứa nói cho mẹ biết xảy ra chuyện gì có được không? Nghe hai đứa nói nãy giờ mà mẹ chẳng hiểu chuyện gì xảy ra cả." Thật đúng là khó hiểu, hai chị em nó đang nói điều gì vậy trời?

"Chắc mẹ chưa biết đâu nhỉ? Đứa con gái cưng này của mẹ đã cho người bắt cóc Hướng Thanh Y vợ con, rồi cô ta cho người đánh đập bạo hành cô ấy đến dã man, bây giờ vẫn còn đang hôn mê không biết lúc nào mới tỉnh đấy. Những chuyện mà Hướng Thanh Lan làm ngay cả trời đất cũng không thể nào dung tha được. Hôm nay con đến đây chính là để thanh toán vụ việc này với cô ta đấy!" Khóe môi của Sở Duật hơi cong lên, ánh mắt u ám hướng về phía của người được gọi là "chị vợ" của mình đây.

Hướng phu nhân hoàn toàn ngỡ ngàng với những gì mà Sở Duật vừa nói. Thậm chí, bà còn không tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy, đành cắn răng hỏi lại: "Con nói thật sao? Thanh Lan đã gây ra những tội ác không thể nào chấp nhận được như thế?" Không biết thế nào, nhưng trong lòng của Hướng phu nhân vẫn hy vọng đây không phải là sự thật, bà mong rằng con gái của mình sẽ không làm những chuyện táng tận lương tâm như thế.

Nhưng cái gật đầu của Sở Duật đã hoàn toàn chặt đứt mọi hy vọng ở trong lòng của bà!

Thật không thể nào tưởng tượng nổi Hướng Thanh Lan, đứa con gái mà bà luôn yêu thương lại là người như thế.

Hướng Thanh Lan lập tức gào lên, dường như cô ta muốn phủ nhận những lời mà Sở Duật đã định tội cô ta: "Không đúng! Tôi không có làm như vậy! Sở Duật, anh đừng có ăn nói hàm hồ, tôi không biết anh đang nói gì cả. Tôi không biết anh đang nói điều gì!"

"Hướng Thanh Lan, cô ngây thơ quá đó! Cô nghĩ tôi không có chứng cứ mà có thể đến đây để định tội cô hay sao? Sở Duật tôi là người thích vu khống người khác thế à? Hướng Thanh Lan, tội của cô đã rõ ràng như thế rồi, đừng hòng chối cãi nữa."

Loading...