Vợ Ngốc - Chương 50: Trở lại bình thường
Cập nhật lúc: 2025-02-03 23:02:57
Lượt xem: 7
"Y Y! Em là Y Y sao?" Sở Duật xúc động chạy đến phía của Hướng Thanh Y, tâm trạng của anh vô cùng vui mừng không thể nào diễn tả được thành lời. Cánh tay thô ráp của người đàn ông nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của cô: "Y Y, em tỉnh rồi sao?"
Hướng Thanh Y gật đầu một cái, cô đưa tay nắm lấy tay của Sở Duật mỉm cười nói với anh: "Đúng! Sở Duật, Y Y dậy rồi. Vì anh em mới tỉnh dậy đó." Nghe cách Hướng Thanh Y nói chuyện dường như là một người hoàn toàn bình thường chứ không phải là một đứa ngốc như trước kia nữa.
Không những thế, người con gái ấy còn nâng cánh tay của mình lên, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của Sở Duật, đây chính là người chồng của cô.
Sở Duật à, anh gầy đi mất rồi!
Người đàn ông thoáng chốc giật mình, anh bối rối nhìn cô gái nhỏ trước mặt mình: "Y Y, em... Em... Em…" Sở Duật nghẹn ngào không thể nói thành lời. Anh muốn nói: "Y Y, em không còn ngốc như trước nữa hay sao?" Nhưng có lẽ do quá vui mừng cùng với sự xúc động nghẹn ngào, Sở Duật đã không thể nào nói được một câu trọn vẹn.
Chưa bao giờ Sở Duật cảm thấy vui mừng như lúc này cả!
Hướng Thanh Y mỉm cười, cô gật đầu một cái xem như trả lời câu hỏi không thể nói ra kia của Sở Duật. Người con gái ấy khẽ dựa vào n.g.ự.c anh, cảm nhận từng hơi ấm mà người đàn ông này đã từng mang lại cho cô.
Không sai.
Hướng Thanh Y đã hoàn toàn trở lại bình thường như trước kia, cô không còn là cô gái ngốc nghếch khi xưa nữa. Bây giờ Hướng Thanh Y chính là Hướng Thanh Y thông minh tài giỏi khi xưa chứ không còn là cô gái ngốc nghếch không hiểu sự đời nữa.
Cổ họng của Sở Duật nghẹn ứ lại không nói lên lời. Phải nói lúc này tâm trạng của anh vô cùng phức tạp. Trong lòng anh hiện giờ là sự hoà trộn của biết bao nhiêu là cảm xúc. Vui mừng có, xúc động có, lo lắng có. Thiếu chút nữa người đàn ông ấy đã rơi nước mắt rồi, cũng may là anh đã kìm lại được. Sở Duật ôm lấy Hướng Thanh Y, tay anh ôm chặt không muốn buông cô ra, lần này, Sở Duật sẽ không để cho cô bị làm sao nữa.
Hai người cứ lặng lẽ ôm nhau như vậy!
Bác sĩ sau khi kiểm tra lại một hồi cho Hướng Thanh Y vừa mới tỉnh lại kia, họ vô cùng bất ngờ. Không ngờ rằng cô gái ấy lại tỉnh lại sớm đến vậy. Đúng là cô có khả năng tỉnh dậy, nhưng bác sĩ dự đoán ít nhất cũng phải một năm. Vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn, Hướng Thanh Y đã có thể tỉnh lại.
Không những thế, người con gái ấy lại có thể trở lại bình thường như trước kia. Tâm trí của Hướng Thanh Y lúc này đã không còn là đứa trẻ lên ba nữa rồi. Có lẽ do những trận hành hạ ám ảnh kia khiến cho Hướng Thanh Y sốc đến mức khỏe lại.
Đây là điều bác sĩ không thể nào lý giải được.
Việc này cũng được xem là một kỳ tích.
Mà người vui mừng nhất trong chuyện này không ai khác chính là Sở Duật. Sau khi Hướng Thanh Y hoàn thành các xét nghiệm, người đàn ông này liền quấn lấy cô không rời nửa bước. Đặc biệt, khi biết vợ mình đã không còn ngốc nghếch như trước kia nữa, người đàn ông này vừa vui mừng mà cũng vừa lo lắng.
Vui mừng vì cô ngốc nhà mình cũng đã khỏe lại rồi.
Lo lắng là sau này anh không thể dụ dỗ Hướng Thanh Y làm những chuyện đen tối nữa.
Cái tật xấu này của Sở Duật đúng là c.h.ế.t cũng không thể nào sửa được. Nếu mà để Hướng Thanh Y đang nghĩ gì trong đầu thì cô nhóc này chắc chắn sẽ g.i.ế.c anh mất thôi. Cô nhóc này không ngờ như con hổ cái vậy, tức giận lên là Sở Duật chỉ có thể khép nép xin tha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-50-tro-lai-binh-thuong.html.]
"Y Y, em có đói không? Muốn ăn gì, để anh mua cho em nhé!"
"Em ngủ lâu như thế, chắc cũng cảm thấy đói nhỉ, anh kêu người mang gì cho em ăn tạm có được không?"
"Hay là em có muốn đi dạo ở đâu không? Anh đưa em đi, bác sĩ nói em nên đi lại nhiều, như thế sức khỏe mới có thể hồi phục được."
Sở Duật ngồi bên giường bệnh của Hướng Thanh Y không ngừng lảm nhảm, anh nhiệt tình đến mức Hướng Thanh Y có muốn từ chối cũng không được. Anh ôm lấy vợ của mình, để cho cô dựa vào lồng ngực, hai tay anh ôm chặt lấy cô như sợ đánh mất bảo bối vậy đó.
Hướng Thanh Y dở khóc dở cười: "Ông xã à, em biết rồi mà! Anh đừng nói nữa. Hiện giờ em chưa muốn ăn, để lát nữa thì ăn đi. Bây giờ Y Y chỉ muốn được anh ôm thôi." Cô cọ quậy ở trong vòng tay của Sở Duật. Người con gái ấy ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt cưng chiều của Sở Duật đang nhìn mình.
Đây chính là người đàn ông của cô.
Người đàn ông mà Hướng Thanh Y đã đem trái tim mình trao trọn cho anh.
Cô đã nhớ lại những chuyện khi xưa nhưng điều đó không có nghĩa là Hướng Thanh Y đã quên mất trong suốt thời gian qua, Sở Duật đã tốt với cô như thế nào. Ngoài mẹ ra, anh chính là người yêu thương cô nhất, không ghét bỏ cô bởi vì cô là một đứa ngốc. Khi hôn mê, nằm trên giường bệnh, Hướng Thanh Y vẫn có thể nghe thấy những lời tâm sự đau đớn của Sở Duật.
Những lúc ấy, Hướng Thanh Y chỉ muốn bật dậy để ôm lấy anh!
Nhưng cô lại không làm được.
Thật là tốt khi bây giờ cô và Sở Duật có thể ở bên cạnh nhau rồi.
Lyly
Tưởng rằng cưới được chồng hờ, nhưng không ngờ rằng lại là người sẽ cùng Hướng Thanh Y đi hết phần đời còn lại của mình.
Sở Duật đắm đuối nhìn cô, anh nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn: "Bà xã à, anh biết anh đẹp trai rồi, em không cần phải nhìn anh với ánh mắt như thế đâu. Chồng của em là của một mình em thôi, không ai dành lấy từ tay em cả." Người đàn ông nào đó mặt dày nói cười vui vẻ.
Hướng Thanh Y bị những lời nói không chút liêm sỉ nào của Sở Duật kia chọc cho xấu hổ đỏ mặt. Người con gái ấy ngượng ngùng đánh lên người của Sở Minh một cái: "Đáng ghét! Sở Duật, sao em lại không phát hiện ra anh lại là một tên lưu manh như vậy chứ? Liêm sỉ của anh có còn miếng nào không vậy?" Trước đây cô cũng từng nghe nói qua về Sở Duật. Người ta nói anh lạnh lùng cao ngạo lắm mà, sao bây giờ ở trước mặt cô cứ y như là con cún con thế này.
"Vợ à, liêm sỉ của anh đã rớt hết kể từ ngày gặp được em rồi! Anh có lưu manh cũng chỉ lưu manh với một mình em mà thôi. Y Y, em phải cảm thấy may mắn vì đã lấy được một ông chồng đẹp trai, nhiều tiền lại còn biết yêu thương vợ như anh đấy!" Công nhận là da mặt của Sở Duật lại càng dày hơn rồi, còn đâu là vị tổng giám đốc lạnh lùng cao ngạo hay thích làm giá như trước nữa.
Ừ thì mấy cái đó đều đã bị Sở Duật quăng đi đâu hết rồi!
Giờ vợ là quan trọng nhất, không thể để cho nóc nhà bị sập được.
Hướng Thanh Y mặt đã đỏ lại càng thêm đỏ. Nhưng bộ dạng ngượng ngùng của cô trông thật đáng yêu, Sở Duật càng nhìn lại càng muốn trêu chọc bà xã nhà mình.
Ba mẹ Sở ngay sau khi nghe tin con dâu của mình cuối cùng cũng đã tỉnh lại, còn trở lại bình thường như trước nữa, hai người vô cùng vui mừng. Ai nấy đều vội vàng sửa soạn đến bệnh viện.
Hai ông bà Sở vừa đến nơi đã đẩy Sở Duật sang một bên, rồi vội vàng hỏi thăm Hướng Thanh Y: "Y Y, con tỉnh lại rồi, thật tốt quá! Cuối cùng con cũng đã tỉnh lại. Bây giờ con có cảm thấy không khỏe ở chỗ nào không? Hay là con muốn ăn gì thì bảo chồng con đi mua cho."