Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 9: Giận

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:37:54
Lượt xem: 35

Sở phu nhân nhìn con dâu khóc như thế, bà đau lòng lắm, ngay lập tức quay mặt đuổi thằng con trai kia của mình đi: "Mày muốn đi đâu thì mau biến đi cho mẹ, đừng ở đây doạ con bé sợ nữa! Đi đi, không về nhà luôn cũng được." Sau đó bà mới dỗ con dâu của mình: "Y Y ngoan, nín đi con, để mẹ mua kẹo cho Y Y nha!"

 

Thế là Sở Duật bị mẹ mình đuổi đi không thương tiếc một chút nào cả! 

 

Người đàn ông chán nản bỏ đi, gương mặt bất lực và không cam tâm. Mẹ anh thật là thiên vị mà, rõ ràng Sở Duật mới là con trai ruột ở trong nhà, vậy mà anh cứ như biến thành một đứa con ghẻ vậy. Nhất là khi anh lấy vợ, ba, mẹ anh lại càng thương con dâu hơn, chẳng hỏi han gì đến anh luôn. 

 

Đến công ty, Sở Duật liền cắm đầu vào làm việc, không trở về nhà trong mấy ngày liền. Chính xác là người đàn ông này không muốn về nhà vì sợ mẹ mình bắt uống những cái thứ canh đắng ngòm kia, còn mời bác sĩ cho anh nữa. Thế là người nào đó phải chạy mất cả dép khỏi nhà mình. 

 

Ngày nào Sở phu nhân cũng gọi điện thoại cho anh cằn nhằn liên tục: "Thằng nhóc thối, mày bỏ mặc vợ mày ở nhà mà không biết thương nó à? Mẹ cho mày biết, mày không về nhà mẹ sẽ đến công ty lôi cổ mày về đấy." Lần nào mẹ anh cũng cằn nhằn mấy câu như thế, Sở Duật liền cúp máy mà không cần biết tiếp theo mẹ anh sẽ nói gì.

 

Không chỉ có mẹ anh, thỉnh thoảng Hướng Thanh Y cũng gọi điện với anh rồi làm nũng: "Ông xã, về chơi với Y Y đi mà, Y Y ở nhà một mình chán lắm. Ông xã đưa Y Y đi chơi đi." Nghe xong câu đó vị tổng giám đốc họ Sở này ngơ luôn tại chỗ. 

 

Một lúc sau, anh mới hằn giọng: "Ai dạy cô gọi như vậy đấy? Cô có biết gọi như thế là có ý nghĩa gì hay không?" Bên kia điện thoại chỉ vang đến một giọng cười khúc khích, "Không biết. Nhưng mẹ nói nếu gọi ông xã thì Y Y sẽ được đi chơi và được ăn thật nhiều kẹo. Ông xã về mua cho Y Y đi mà."

 

Người nào đó liền đen mặt lại! 

 

Mấy hôm trước còn gọi anh là "chú", bây giờ lại gọi mấy cái từ sến sẩm như thế này, hóa ra lại bị mẹ anh dạy hư rồi. Đúng thật là mẹ anh nhúng tay vào là chẳng có chuyện gì ổn cả. 

 

Ngày nào Hướng Thanh Y cũng làm theo lời của mẹ chồng gọi điện thoại cho Sở Duật, giục người đàn ông này trở về nhà. Hướng Thanh Y thì lại ngây thơ cho rằng chỉ cần gọi điện thì sẽ được ăn kẹo. Nhưng lần nào Sở Duật cũng cúp máy không thương tiếc, mặc cho Hướng Thanh Y phụng phịu ở đầu dây bên kia. 

 

Có khi anh còn cảm thấy phiền phức vì chuyện này! 

 

Hôm nay, Hướng Thanh Y lại gọi đến, nhưng hôm nay không còn là vẻ vui mừng như mọi khi nữa, mà lại là thút thít sợ hãi: "Ông xã à, anh về nhà với Y Y đi mà, hôm nay mọi người đều ra ngoài hết rồi, một mình Y Y ở trong nhà sợ lắm. Lỡ như có quái vật đến đây thì sao? Ông xã về đi huhu."

 

Nhưng hôm nay, Sở Duật còn đang bực tức chuyện ở công ty, lại bị Hướng Thanh Y gọi điện làm phiền như thế, người đàn ông nào đó liền nổi cáu: "Hướng Thanh Y, cô có thôi đi không? Ngày nào cũng gọi điện cho tôi không biết phiền lắm hả? Bảo người giúp việc chơi cùng với cô ấy, tôi đang bận tối mắt tối mũi lại mà cô cứ gọi điện như thế. Cấm cô gọi điện nữa, không tôi sẽ ném cô cho sói ăn thịt bây giờ." Sở Duật dường như đã đem hết cơn tức giận của mình trút hết lên đầu của coke gái ngốc tên Hướng Thanh Y kia. 

 

Hướng Thanh Y ở bên kia bị la mắng, cô co rúm lại một mình mà khóc: "Y Y ghét ông xã, ông xã mắng Y Y. Y Y sẽ không ở lại đây nữa, Y Y muốn về nhà. Không cần ai quan tâm nữa." Mắng xong, cô ngốc này liền ngay lập tức cúp máy luôn, để mặc cho khuôn mặt đen xì của Sở Duật ngơ ra ở đó. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-9-gian.html.]

Người đàn ông trông có vẻ bực bội, không ngừng nhìn chằm chằm lên màn hình màu đen vừa mới tắt của chiếc điện thoại kia. Sở Duật ngơ ra luôn, hình như cô vợ ngốc kia của anh đã giận rồi thì phải. Người đàn ông nào đó còn đang cảm thấy hối lỗi vì mắng cô, dù sao Hướng Thanh Y cũng chỉ là một đứa ngốc, cô cũng đâu có biết gì, nhưng ai ngờ cô lại cúp máy luôn chứ. 

 

Sở Duật bực bội ném chiếc điện thoại sang một bên rồi cắm mặt vào làm việc. 

 

Nhưng có vẻ như người đàn ông này không tập trung thì phải. Thỉnh thoảng anh lại liếc mắt nhìn sang chiếc điện thoại trên bàn kia của mình, dường như đang muốn chờ ai gọi đến. Vậy mà màn hình điện thoại vẫn tối thui, chẳng có cuộc gọi nào đến cả.

 

Ừ thì Sở Duật là đang lo lắng cho Hướng Thanh Y ở nhà! Cô ngốc đó bảo ở nhà một mình sợ, nên tâm trí của anh dường như đã trở về nhà luôn rồi. Cứ nghĩ là Hướng Thanh Y sẽ gọi điện thoại tới, nhưng chuông điện thoại vẫn chẳng đổ ngoài cuộc gọi lúc vừa nãy. 

 

Vậy là cô gái nhỏ nhà anh giận thật rồi à? 

 

Sở Duật ban đầu còn nghĩ Hướng Thanh Y chỉ giận vu vơ trong chốc lát thôi, nhưng không ngờ lại giận dai đến như vậy luôn. Không ngờ cô ngốc đó lại giận lâu đến như vậy. Sở Duật lần này e là hết cách rồi. Muốn dỗ cô ngốc này cũng không hề dễ đâu. 

Lyly

 

Người đàn ông này không ngừng vặn vẹo, chân tay không thể để im được một chỗ. Sở Duật đang không ngừng nghĩ cách dỗ cho cô gái nhỏ kia hết giận, nhưng nghĩ mãi mà chẳng được cách nào cả. Mà anh đã dỗ con gái bao giờ đâu mà biết được chứ. 

 

Lúc này, trợ lý của anh đi vào vô cùng dè dặt và cẩn thận: "Tổng  giám đốc, hôm nay có văn kiện cần được ngài phê duyệt, ngài xem qua đi ạ!" Người trợ lý kia vô cùng cố gắng bình tĩnh đẩy tập văn kiện trên tay mình ra phía trước mặt của Sở Duật, hai mắt cứ nháy nháy không ngừng quan sát vẻ mặt đen như đ.í.t nồi kia của ông chủ nhà mình. Hôm nay vị này vừa mới nổi một trận lôi đình rồi, anh không muốn chịu trận nữa đâu. 

 

Nhìn tập văn kiện ở trên bàn, nhưng lúc này Sở Duật làm gì còn có tâm trạng để mà xem nữa cơ chứ. Giờ anh đang phải tìm cách dỗ cô vợ đang giận dỗi ở nhà của mình kìa. Thỉnh thoảng, anh còn liếc nhìn trợ lý của mình vài cái, khiến cho người đàn ông phía trước đang toát mồ hôi khắp người, toàn thân run lên cầm cập. 

 

Tuy đã cố gắng bình tĩnh nhưng hai chân của vị trợ lý kia đã gần như mềm nhũn ra rồi, cả người anh bị cái nhìn sắc bén kia làm cạn cả sức lực. Trong lòng của anh không ngừng lo sợ, chẳng lẽ anh vừa mới làm sai điều gì à mà tổng giám đốc cứ nhìn anh như vậy? 

 

Sở Duật đen mặt lên tiếng hỏi trợ lý của mình: "Trợ lý Dương, làm thế nào để dỗ cho con gái hết giận thế?" Ừ thì Sở Duật đã không còn cách nào khác rồi nên mới phải hỏi trợ lý Dương đây, cậu ta cũng đang có bạn gái, có lẽ cậu ta sẽ biết được cần phải làm gì. 

 

Nhưng cũng thật là mất mặt quá đi! 

 

Đường đường là tổng giám đốc của một công ty lớn nhưng lại không biết phải dỗ con gái như thế nào! Thế thì có c.h.ế.t không cơ chứ lị.

 

Trợ lý Dương hoàn toàn ngây người, anh lắp ba lắp bắp dường như không tin được những gì mình vừa nghe thấy: "Tổng giám đốc… ngài… ngài vừa… vừa mới nói gì cơ…?" 

 

Loading...