[Ngày mai ta sẽ đi hỏi xem, Bắc Minh Thần muốn tra cái gì...]
Bắc Minh Thần ung dung nói: "Còn chưa truyền đến tin tức gì cả, nhưng mà chắc cũng sắp rồi." Nói xong còn nhìn Phật Tịch một phen.
Phật Tịch ngậm miệng, nàng luôn cảm thấy Bắc Minh Thần cố ý nói với nàng lời này.
Trong phút chốc, trong phòng vô cùng yên tĩnh.
Đến khi bên tai Phật Tịch vang lên tiếng "Ong ong ong... Oa, nơi này có mấy người."
Phật Tịch đưa tay phủi con muỗi.
[Đi ra, đừng áp bức, đừng đắc chí, bớt bị đánh.]
"Ong ong ong... Để ta thử xem máu cô nương này có thơm không?"
Phật Tịch dùng sức, vội hất con muỗi kia đi.
[Quá đáng rồi.]
[Biết chữ được một tấc lại muốn tiến một thước viết sao không?]
"Ong ong ong... Ngươi chiều theo ta đi."
[Ta không phải Đường Tăng, sao muỗi đều muốn hút máu ta?]
[Xem thường người thật sao?]
Con muỗi tìm đúng cơ hội định vọt thẳng đ.â.m vào, kết quả bị một bàn tay chụp lại, "Bộp" một tiếng, tan thành mây khói.
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch quơ loạn, liếc mắt nhìn nàng, dường như hắn phát hiện chuyện gì đó đáng sợ.
Giản Triều thấy dáng vẻ ngọt ngào hạnh phúc của Bắc Minh Thần và Phật Tịch, lại thấy mình cô độc một mình, tức giận khẽ ho elen.
Bắc Minh Thần nhìn qua, bầu không khí vui vẻ đều bị y làm hỏng, hắn tức giận nói: "Giản Triều, đệ đến đây bao lâu rồi?"
Phật Tịch còn chưa nghe thấy tiếng của Giản Triều, lại nghe tiếng của con muỗi.
"Ong ong... Người này chính là Giản Triều à?"
"Ong ong ong... Hình như tên to con kia vừa gọi tên này là Giản Triều."
"Ong ong... Trông có vẻ ngu như bò, thảo nào bị người ta đuổi giết."
Phật Tịch vừa nhắm chuẩn cơ hội, chuẩn bị đập chết hai con muỗi, đột nhiên nàng nghe thấy tin tức này. Nàng âm thầm thả tay xuống, tiếp tục nghe con muỗi nói chuyện gì?
"Ong ong ong... Trong hai người bên cạnh y cũng không thông minh lắm."
"Ong ong... Đúng thế, nào giống hai ta, thông minh như thế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-74-2-ta-khong-phai-duong-tang-sao-con-muoi-nao-cung-muon-hut-mau-ta.html.]
"Ong ong ong... Những người kia sắp đến rồi, nhân lúc bây giờ mấy người kia vẫn còn sống, chúng ta ăn một bữa no đủ thử xem?"
"Ong ong... Ý kiến hay, ngươi thông..."
Con muỗi còn chưa nói xong, đã bị Phật Tịch đưa tay đập chết.
Phật Tịch nhìn hai con muỗi trong lòng bàn tay, chép miệng.
[Ta đúng là lương thiện, cho các ngươi chết cũng làm uyên ương.]
Sau đó, nàng ném hai con muỗi này đi, kéo tay Bắc Minh Thần lắc lắc, đứng lên nói: "Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, có người sắp tới đây muốn giết y."
Bắc Minh Thần không hề nghi ngờ, vội đứng lên.
Giản Triều chấn động, chỉ vào bản thân: "Có người muốn giết ta à?"
Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần đi ra ngoài, cất giọng nói: "Nếu như ngươi không tin thì chờ ở đây đi. Nếu như ngươi không cẩn thận bị bắn thành cái sàng thì ta sẽ mở lòng từ bi dọn xác cho ngươi."
Giản Triều thấy Bắc Minh Thần không hề kháng nghị, vội đứng lên đi theo hai người.
Ba người đi ra khỏi Đỉnh Tụy Lâu chạy về ngôi nhà kia, nhưng vừa qua khỏi chỗ rẽ, cùng nhau dừng bước tập trung nghe xung quanh.
[Haiz, những người kia đến rồi.]
Bắc Minh Thần nắm thật c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, nhìn chằm chằm xung quanh, hơi cúi đầu khẽ nói: "Không cho nàng giết người, theo sát phía sau ta."
Phật Tịch gật đầu, tay nắm Bắc Minh Thần vô thức dùng sức.
[Thường xem phim trên TV, không ngờ hôm nay phải đích thân trải nghiệm. Nếu sư phụ biết võ công ông ấy dạy ta có thể phát huy được tác dụng, có lẽ sẽ vui mừng đến mức bò ra khỏi mộ vỗ tay cho ta.]
Bắc Minh Thần nghe tiếng lòng của nàng, nhíu mày, Phật Tịch có sư phụ à?
Ánh mắt Giản Triều như chim ưng sắc bén nhìn quanh, nhìn Bắc Minh Thần và Phật Tịch mấy giây, Phật Tịch này thật sự không đơn giản.
Ngay lúc đó, một cơn gió lạnh đập vào mặt khiến tóc ba người khẽ bay lên.
Đột nhiên Bắc Minh Thần kéo Phật Tịch lại, để thân thể Phật Tịch kề sát hắn. Sau đó hắn xoay người, mũi tên nhọn "Vụt" qua hai người.
Chân Phật Tịch chạm đất đã nghe tiếng kéo cung, nàng túm vai Giản Triều, dẫn theo Bắc Minh Thần chạy đến sau cây cột.
Cùng lúc đó, nhiều mũi tên cùng bắn ra, chỉ thấy tiếng cung tên bắn vào cột.
Tiếng bước chân "Cộp cộp" vang lên, Phật Tịch nhìn qua Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần gật đầu, sau đó kéo Phật Tịch ra sau mình, đánh một đấm về phía nam nhân chuẩn bị đánh lén. Sau đó, hắn giơ chân lên, nam nhân kia bay ra ngoài.
Nam nhân rơi xuống đất, vang lên tiếng "Ầm", sau đó vô số người áo đen xuất hiện ở xung quanh.