Phật Tịch bị Bắc Minh Thần kéo ra phía sau, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Nàng lập tức quay người lại, thấy có người đang lao tới tấn công nàng. Nàng tung một cú đá qua đó.
[Há há, xem chiêu chân siêu nhanh của ta đây!]
[Mau chịu chết đi.]
Gã áo đen ôm ngực, lùi về sau hai bước, sau đó vung đao xông lên.
Bắc Minh Thần tung chưởng đánh bay gã áo đen trước mặt, rồi bế ngang hông Phật Tịch, xoay người tung cước đá bay gã áo đen đang tấn công nàng.
Phật Tịch và Bắc Minh Thần đứng sát nhau, nhìn chằm chằm phía trước.
Phật Tịch vung cổ tay, cố thoát khỏi sự trói buộc của Bắc Minh Thần, khẽ nói: "Ta có thể tự bảo vệ bản thân."
[Mau buông ra, để mỗi người phát huy bản lĩnh thật sự của mình đi.]
[Xông lên, giết hết đi.]
Bắc Minh Thần bất đắc dĩ thở dài, từ từ buông tay nàng ra, khẽ nói:
"Hãy đi sát sau lưng ta."
Phật Tịch khẽ "Ừm" một tiếng.
[Yên tâm đi.]
[Anh hùng, hãy giao sau lưng ngươi cho ta đi.]
Bắc Minh Thần vừa chuẩn bị bước lên, nghe thấy lòng của nàng suýt chút nữa đã té sấp mặt.
Phật Tịch cũng trở nên nghiêm túc hơn, siết chặt nắm đấm, trừng mắt nhìn kẻ áo đen phía trước.
“Để các ngươi nếm thử uy lực của nắm đ.ấ.m bé nhỏ này, đánh c.h.ế.t không chịu trách nhiệm nha!”
Hai tên áo đen nhìn nhau, một tên chỉ vào đầu mình, rồi liếc về phía Phật Tịch ra hiệu có lẽ đầu óc của nữ nhân này không bình thường, nên chú ý một chút.
Bọn chúng không sợ người bình thường, chỉ sợ người giống bị thần kinh thê này.
Phật Tịch đen mặt, chỉ vào hai tên đó mà mắng to: "Đầu óc các ngươi mới không bình thường, đầu óc cả nhà các ngươi đều không bình thường."
Tên áo đen cũng đen mặng chỉ vào Phật Tịch, giọng nói hùng hổ: "Cả nhà ngươi mới có vấn đề."
Phật Tịch không chịu lép vế: "Cho ta gửi lời hỏi thăm đến tổ tiên, ông bà cha mẹ, anh chị em, tất cả thân thích của các ngươi."
Tên áo đen hít sâu một hơi, tay chỉ Phật Tịch hơi run lên.
Phật Tịch hừ hừ: "Run gì mà run? Ai không biết còn tưởng rằng ngươi muốn đi nhà xí đấy?"
Nàng không để ý đến tên áo đen tức giận, tiếp tục mắng nhẹ nhàng: "Cho dù ngươi đen mặt thì ta cũng không nhìn thấy, gỡ mặt nạ xuống để ta xem ngươi lớn lên có bình thường không?
Tên áo đen từ từ siết chặt nắm đấm, cả người run lên vì tức giận, hét lớn:
"A..."
Phật Tịch nhíu mày, bịt tai lại, ghét bỏ nói: "Giọng đặc biệt thật đấy, ta thấy ngươi không hợp hát nốt cao đâu."
Nói xong không chờ gã áo đen phản ứng, nàng đã lách mình lao đến. Vừa đến bên cạnh kẻ áo đen, ai ngờ gã phản ứng rất nhanh nhìn nàng với vẻ căm tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-75-2-nua-dem-dung-cam-dao-tren-duong-rat-doa-nguoi.html.]
Phật Tịch cười nhếch môi, giơ nắm đ.ấ.m lên khiêu khích: "Nắm đấm của ta muốn tiếp xúc thân mật với ngươi."
Nói xong liền gạt tay đối phương rồi tung cú đ.ấ.m thẳng vào đầu gã, chỉ nghe “Cộp” một tiếng, tên áo đen ngã vật ra đất.
Phật Tịch ôm lấy tay mình, rên rỉ: "Đau chết ta rồi, ngươi luyện thiết đầu công à?"
Cùng lúc đó, mấy tên áo đen cùng vây quanh Phật Tịch, cả người lộ ra sát khí. Bọn chúng chỉ nghĩ rằng nàng có miệng lưỡi sắc bén, không ngờ đã quá chủ quan.
Phật Tịch tung cú đá xoay người, đá bay một tên áo đen gần nhất ra ngoài, rồi vươn tay giữ chặt vai một tên bên cạnh, tay siết chặt.
Bỗng chốc sắc mặt của nam tử kia tái nhợt, nhưng ánh mắt vẫn kiên cường, chịu đau đớn tránh thoát, ôm lấy vai mình, rồi nhìn Phật Tịch từ trên xuống dưới.
"Ngươi không phải nữ nhân?"
Phật Tịch đá bay một tên bên trái, nghe thấy câu đó thì ngoái đầu lại, hừ lạnh:
"Ngươi mới không phải nam nhân, không có bản lĩnh."
Tên áo đen tức đến phồng cả ngực, vung nắm đ.ấ.m lao tới.
Phật Tịch xoay người né tránh, nhân cơ hội ngồi thụp xuống, quét ngang chân, khiến một tên ở gần đó ngã xuống.
Nàng vừa đứng dậy đã thấy bốn năm tên nữa lao tới. Nàng khẽ cong môi, chân nhanh chóng di chuyển, lật người né tránh đòn tấn công đó.
Tên áo đen kinh ngạc khi thấy nàng dễ dàng né đòn, gã vội vàng xoay người tiếp tục tấn công.
Phật Tịch né đòn tấn công của gã, sẵn tiện thúc mạnh khủy tay vào ngực đối phương.
Nàng thấy tình hình không ổn, vội xoay người né tránh, đồng thời hét to:
"Các người muốn g.i.ế.c là Giản Triều cơ mà, y đâu rồi, mau đi g.i.ế.c y đi!"
Giản Triều đang bị bao vây: " ..."
Có thể đổi lời ta cám ơn ban nãy thành ngươi xéo ngay cho ta không.
Không ngờ mấy tên áo đen chẳng buồn để ý, vẫn lao vào tấn công Phật Tịch.
Bắc Minh Thần định lùi lại để hỗ trợ Phật Tịch, nhưng lại bị bao vây dày đặc. Hắn siết chặt đoản kiếm chém lên cổ tên đối diện, vô cùng hung ác.
Phật Tịch né tránh, miệng lẩm bẩm: "Haiz, ta nói các ngươi đấy, ta không phải Giản Triều, các ngươi tấn công ta làm gì?"
"Dùng tay, dừng lại, không thì ta nổi giận đấy."
"Ta nổi giận thật rồi."
"Nam nhân gì không có võ đức gì cả."
"Vậy thì để các ngươi thử tuyệt chiêu của ta đi."
Nàng nói xong túm vai một tên, xoay người tại chỗ hai vòng, sau khi đánh bại người xung quanh mới ném người trong tay ra.
"Bay đi nào, Pikachu!"