Phật Tịch mấp máy môi, giọng nói vô cùng dịu dàng: "Có chuyện gì rồi?"
Husky nghe thấy câu nói này, gương mặt chó tức giận không thôi, quay đầu hung hăng nhìn lão hổ. Cả người lão hổ khẽ run lên, cúi đầu thấp hơn.
"Gâu... Con hổ kia xem thường ta."
Phật Tịch nhẹ nhàng kéo móng vuốt của Husky ra khỏi đùi mình, chậm rãi nói: "Nó là hổ, dáng dấp của Thiết Trụ khác biệt với nó, sao mà coi thường được."
Husky nghe Phật Tịch khen ngợi, đầu hất lên đến nỗi muốn rơi xuống, cả người tỏa ra vẻ đắc chí, khiến người ta xúc động muốn đi lên đánh chết nó.
Phật Tịch mím chặt môi, ánh mắt lướt nhìn Husky đang đắc ý quên mình, lại nhìn lướt qua lão hổ vô cùng đáng thương, cuối cùng lướt nhìn những sủng vật đang u oán kia.
Dường như nàng thấy được tín hiệu từ những sủng vật khác, tín hiệu để nàng dạy dỗ Husky.
Phật Tịch ngước mắt lên, dạy dỗ Husky, đề nghị này không tệ. Nàng nghiêm túc mở miệng nói: "Nói thử xem nó xem thường ngươi thế nào?"
Husky chạy về phía trước một khoảng, giờ phút này Phật Tịch mới phát hiện biệt viện này vô cùng hỗn loạn.
"Gâu gâu... Ta chỉ bị ngứa móng, nên cào loạn mấy lần."
Phật Tịch mở to hai mắt, cái này mà cào loạn... Mấy lần. Con chó chết này, còn biết nó ngứa móng, sao không phá luôn biệt viện này đi?
Không biết Husky không phát hiện ra cảm xúc không vui của Phật Tịch hay ỷ rằng lão hổ cũng sợ nó, cho nên nó không hề sợ hãi, phàn nàn nói.
"Gâu gâu... Kết quả con hổ này lại đe dọa ta, nó còn uy hiếp ta, nói muốn ăn chó."
Husky nói đến đây chạy như bay đến cạnh hổ già, đưa chân chó đập đầu hổ, khí thế hùng hổ: "Ngao... Nói với Tịch tỷ, chó nói thật đúng không?"
Lão hổ yếu ớt gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-78-1-tat-ca-kho-khan-deu-co-the-danh-bai-ta.html.]
Husky lại quào một cái, quát: "Ngao... Vậy bây giờ ngươi còn muốn ăn ta không?"
Lão hổ cụp mắt, hơi ngửa đầu: "Grừ... Bây giờ hổ không đói bụng."
Husky hừ hừ quay đầu chó nhìn Phật Tịch, mở miệng chó: "Gâu gâu... Tịch tỷ, tỷ sẽ tha thứ cho chó chứ, chó không cố ý phá nhà."
Phật Tịch rất muốn nói: Chó, ta thật sự muốn đưa tay đập chết ngươi.
Nhưng nhìn thấy lão hổ bị dọa sợ, lại nhìn cửa bị khóa chặt, lại đối diện với gương mặt hung dữ của Husky, đột nhiên nàng cảm thấy Husky vẫn rất đáng yêu.
Nàng nuốt nước bọt, cười ha ha nói: "Đương nhiên sẽ tha thứ cho Thiết Trụ, Thiết Trụ đáng yêu, ngoan như thế, sao ta nỡ trách cứ Thiết Trụ chứ."
Husky nghe vậy, cả người càng kiêu ngạo hơn, kích động dùng móng vuốt cào lão hổ.
Phật Tịch nhìn lướt qua những nơi bị Husky giày vò, mím môi: "Phá nhà hay lắm, lần sau không được phá nữa."
Husky kiêu ngạo nói: "Lần sau chó sẽ chú ý."
Phật Tịch cắn chặt môi, thầm hít sâu một hơi.
[Ta muốn đi nói với Bắc Minh Thần, đẻ Bắc Minh Thần làm chủ cho ta. Huhu, con chó này dám đe dọa ta.]
Husky thấy dáng vẻ ngây ngốc của Phật Tịch, lại nhìn lão hổ bên cạnh, cuối cùng dời mắt. Tốt xấu gì nó cũng hiểu chuyện, nó lấy móng vuốt khỏi đầu hổ.
Cả người nó run lên, dáng vẻ mạnh mẽ, không biết cố ý hay là vô tình hơi há miệng ra, sau đó ung dung đi đến cạnh Phật Tịch.
"Gâu gâu... Phật Tịch, tỷ sao thế?"