Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 159

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:36:10
Lượt xem: 80

Lúc này, Hạ Nhân Ngọc lại thực sự hi vọng nhà hàng mà Xuân Phong nhắc đến có thể cho ông một kết cục tốt đẹp.

Sau khi nghe cha nói, Hạ Sính Đình cũng hiểu được tình hình trong nhà nên không đòi tổ chức tiệc nữa. Cô cũng có chút buồn chán khi nghĩ đến tình hình kinh tế trong nhà. Hạ Sính Đình thấy Hộ Quốc Công phủ sắp ốc không gánh nổi mình ốc rồi, mà lại còn phải lo cho một nhà nông dân kia. Cô thực sự muốn đóng gói cả nhà kia, vứt ra ngoài. Với tình hình này, không biết nếu cô ta biết Cha cô đồng ý cho Xuân Phong 1500 lạng để kinh doanh, cô ta sẽ phát điên đến mức nào nữa.

Hạ Sính Đình cũng bắt đầu cân nhắc, với hoàn cảnh trong nhà thế này, sau này cô nhất định phải chọn một gia đình thật tốt để gả vào, để có thể hỗ trợ cha mẹ mình.

. . .

Sau khi nói chuyện với Hạ Nhân Ngọc, Xuân Phong trở về, nhốt mình trong nhà, không ai biết cô đang vẽ gì, nhưng chỉ nhìn vẻ mặt của Xuân Phong cũng có thể cảm nhận được niềm phấn khích của cô. Cô nghiêm túc làm việc đến mức bỏ cả bữa trưa, đến tận gần bữa tối cô mới ra ngoài.

Mẹ và đại tỷ đều thắc mắc Xuân Phong vừa làm gì, nhưng cô chỉ thần bí lắc đầu.

“Sau này mọi người sẽ biết, ta sẽ cho mọi người một bất ngờ.”

Sau bữa tối, Xuân Phong mới nhớ ra mình đã quên lời hứa làm món ngon cho cữu cữu. Cũng may bây giờ đã là cuối xuân, thời gian ban ngày cũng dài hơn, trời cũng chưa quá khuya, nên bây giờ vào bếp vẫn chưa muộn. Vì thế, Xuân Phong thu dọn đồ đạc, trực tiếp đi vào phòng bếp. Lúc này, trong bếp chỉ có 2 nha hoàn đang ở lại đun nước tắm.

Xuân Phong nghĩ lúc này làm đồ ăn mặn thì không phù hợp, nên cô làm một ít đồ ăn vặt. Sau khi cân nhắc, cô quyết định làm món bánh Tường Vân, món bánh yêu thích của cô ở thế kỷ 21. Tường Vân là cái tên cô tự nghĩ ra vì hình dáng những chiếc bánh này giống những đám mây. Bánh làm bằng bột đậu, kết cấu dẻo, hơi ngọt, thanh đạm, tốt cho tiêu hoá. Thực ra cách làm bánh bột đậu rất đơn giản, mấu chốt nằm ở độ nóng khi hấp, chỉ cần khống chế nhiệt tốt, bánh đậu sẽ có mùi thơm hấp dẫn. Xuân Phong lật đi lật lại trong bếp một vòng mới tìm đủ nguyên liệu, chuẩn bị bắt tay vào làm. Hai nô tì đang trực bếp cũng đi đến định giúp Xuân Phong, nhưng đều bị cô từ chối. Cô chỉ nhờ họ thổi lửa và giữ lửa ổn định ở mức liu riu. Nhiệm vụ này nếu ở thế kỷ 21 thì không là gì, nhưng ở thời đại dùng bếp củi này cũng khá gian nan. May là 2 người đều là những người lành nghề, nên mấy người phối hợp cũng khá thành công.

Xuân Phong rây kỹ bột đậu, đặt chúng sang một bên, rồi cho bột nếp đã chuẩn bị trước vào nồi hấp. cô làm khá nhiều nên phải một lúc lâu mới hoàn thành.

Thủ pháp lạ lùng của Xuân Phong khiển 2 nô tì thèm đến chảy nước miếng, bọn họ chưa bao giờ thấy món bánh nào vừa lạ vừa thơm thế này. Nhưng những thứ này là do chủ tử làm ra, không đến lượt nô tì như họ nếm thử. Xuân Phong nhìn hai người phụ nữ mắt đang nhìn vào đĩa bánh, đưa cho mỗi người hai miếng bánh. Hai người vui vẻ mỉm cười, vui hơn cả được thưởng tiền, không ngừng cảm ơn Xuân Phong.

Xuân Phong mang bánh Tường Vân trở về Hương Lăng viện. Vừa ngửi thấy mùi thơm, Xuân Vũ và Xuân Sinh đã chạy đến.

“Nhị tỷ, tỷ có gì vậy, thơm quá!” Xuân Sinh nói, mắt sáng ngời, để lộ hai chiếc răng thỏ đáng yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-159.html.]

“Ừ, đây là gì vậy, thơm quá.” Xuân Vũ cũng gật đầu đồng ý.

“Đây là loại bánh ngọt mới của ta, tỷ đưa đến cho mẹ nhé. Ta phải mang đến cho ông bà và cữu cữu nữa” Xuân Phong mỉm cười, đưa khay trong tay cho đại tỷ.

“Để ta mang đến cho ông bà cho, muội mang đến cho cữu cữu là được rồi.” Xuân Vũ gọi Xuân Phong.

“Vâng, tỷ đưa đi giúp ta với.” Xuân Phong vui vẻ đáp lại, như vậy cũng tốt, cô đỡ phải đi thêm một chuyến.

Xuân Phong không biết Hạ Nhân Ngọc còn ở thư phòng không, nhưng vẫn mang đĩa bánh đến thư phòng cho ông. May mắn là Xuân Phong đến không quá muộn, ông vẫn đang xử lý công việc. Không những thế, đại thẩm Vương Phương Hoa cũng đang ở đấy thảo luận cùng chồng một số việc.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Xuân Phong lịch sự gõ cửa thông báo: “Cữu cữu, cữu mẫu, con làm chút đồ ăn vặt cho người ăn thử.” Xuân Phong thoải mái cười.

“Xuân Phong à, vào đi con, ta và cữu cữu đang nói về con đó.”

Vương thị thấy Xuân Phong đến, vội tiến đến đỡ lấy cái khay trong tay Xuân Phong.

“Nghe nói con định kinh doanh ở đây à?” Vương thị đặt khay xuống, ngẩng đầu, vẻ mặt khó hiểu.

“Vâng, con định mở một nhà hàng, phục vụ những món độc đáo, đảm bảo là độc nhất vô nhị.” Xuân Phong tràn đầy tự tin.

“Ừ, khoan nói chuyện đó đã, ta thử món con làm đã, chưa gì đã ngửi thấy mùi thơm rồi.” Hạ Nhân Ngọc cười cắt ngang câu chuyện.

“Ừ, đúng rồi, ta cũng thấy thơm quá, để ta xem nào.”

Vương thị ban đầu không quá để ý, nhưng khi nghe chồng nói, bà cẩn thận ngửi thử, mới phát hiện mùi thơm thực sự rất cuốn hút. Nhìn những chiếc bánh tinh xảo trên đĩa, chúng đẹp đến mức không nỡ ăn, nhưng mùi thơm của chúng lại thôi thúc họ cắn một miếng thật sâu. Hạ Nhân Ngọc không kìm được mà cầm lấy một miếng bánh đưa vào miệng cắn. Bánh rất ngon, dẻo dẻo, thơm thơm, vị ngọt nhẹ tinh tế không bị gắt như các loại bánh khác. Đặc biệt là bánh rất đậm mùi đậu. Nó ngon đến mức Hạ Nhân Ngọc bình thường không thích đồ ngọt cũng không dừng được mà ăn mấy miếng liền. Nhìn dáng vẻ hài lòng của chồng, Vương thị cũng có chút tò mò, cầm một miếng lên thử. Không ngờ, vừa nếm thử, bà cũng chỉ có thể giơ ngón tay cái lên cho Xuân Phong. Bánh này quá ngon đi.

Loading...