Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 341

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:49:29
Lượt xem: 60

Dọc đường đi, mỗi người đều có tâm tư của riêng mình, có người hạnh phúc muốn chết, có người lại ghen tị muốn chết.

Nhưng điều khiến Xuân Phong cảm thấy kỳ quái chính là, Hồng Loan từ ngày đấu rượu thua nàng thì không xuất hiện trước mặt nàng nữa.

Nhưng dựa theo phán đoán của nàng, điều này không khoa học cho lắm! Nữ nhân cao ngạo như Hồng Loan lại coi trọng Bách Lý Mặc Thần như vậy, sẽ không đến tìm nàng khiêu khích sao?

Lẽ nào nàng ta còn chuẩn bị hậu chiêu gì phía sau?? Muốn mượn cớ đi săn để làm gì sao? Trong lòng Xuân Phong không khỏi hoài nghi, nhưng nàng đã sớm chuẩn bị kỹ, không sợ nàng ta không đến!

Ước chừng vào lúc chạng vạng, trải qua một đường lắc lư, cuối cùng cũng đến hành cung phía trước bãi săn, tuy rằng nói đây là hành cung sân bắn, nhưng vẫn cách sân bắn hơn hai mươi dặm.

Đêm nay tất cả mọi người đều ở trong hành cung nghỉ ngơi một đêm, ngày mai hội săn mới chính thức bắt đầu.

Nhân lúc trời tối, Bách Lý Mặc Thần nhìn một chút liền mang Xuân Phong ra ngoài dạo một vòng, lúc trở về, trong tay còn mang theo mấy con gà và thỏ rừng, còn có mấy cái lá trong tay Xuân Phong, không biết là lá gì.

Xuân Phong bảo Bách Lý Mặc Thần gọi Xuân Vũ và Thất hoàng tử, tìm một nơi yên tĩnh, nàng làm đồ ăn ngon cho bốn người bọn họ.

Bách Lý Mặc Thần vốn tưởng rằng có thể trải qua thế giới riêng của hai người, khi nghe nàng bảo hắn gọi hai người kia, dáng vẻ trên mặt không tình nguyện, nhưng không đành lòng làm Xuân Phong mất vui!

"Chàng đi nhanh đi a~! Ta ở trong phòng chờ chàng, nhiều gà với thỏ rừng như vậy cũng không ăn hết!" Xuân Phong nhìn Bách Lý Mặc Thần vẫn còn đứng tại chỗ, thúc giục lần nữa.

Bách Lý Mặc Thần bất đắc dĩ đành phải đi gọi người, Bách Lý Mặc Thần vừa rời đi, Huyền Dịch và Lam Dịch liền xuất hiện trước mặt Xuân Phong, suýt nữa dọa đến Xuân Phong.

Nhìn vẻ mặt giật mình của Xuân Phong, Lam Dịch có chút ngượng ngùng sờ mũi một cái nói: "Cái đó, Vương phi nương nương, người có thể cho ta tham gia với được không!?"

Lam Dịch vẻ mặt lấy lòng nói, thấy Xuân Phong không lên tiếng, liền cuống cuồng giải thích: "Vương phi, ta nghe Huyền Dịch nói người làm đồ ăn rất ngon, ngon đến chảy nước miếng. Sau này người vào vương phủ, đoán chừng sẽ không còn cơ hội tốt nào để có thể ăn được đồ người nấu, người cho chúng ta tham gia với!"

Xuân Phong đứng tại chỗ, nhìn Huyền Dịch một cái, lại nhìn sang Lam Dịch, chậm rãi nói một câu: "Hỏi Vương gia các ngươi đi!"

"Vương phi, người nói như vậy là đồng ý rồi đúng không?" Lam Dịch cao hứng nói: "Ta biết là Vương phi tốt nhất!"

Xuân Phong im lặng liếc mắt, nàng đồng ý với hắn lúc nào? Nàng cho phép hắn gọi nàng là Vương phi từ lúc nào?

Nàng nhìn thoáng thấy Huyền Dịch đang đứng cười trộm ở phía sau, Xuân Phong biết, nhất định là hắn muốn ăn, nên mới bảo Lam Dịch đến.

Cái tên Huyền Dịch này, lúc đầu theo nàng ăn không ít đồ ngon, lúc này lại nghiện rồi!

Khi Bách Lý Mặc Thần gọi người trở lại, nhìn thấy ba người trong phòng, sắc mặt lập tức sa sầm!

Sao hắn lại quên hai kẻ nhàn rỗi không có chuyện gì làm này chứ? Sớm biết thế hắn nên sai bọn họ đi, lãng phí thời gian ngọt ngào quý báu của hắn!

"Các ngươi ở chỗ này làm gì?" Giờ lúc này Vương gia tâm tình có chút buồn bực, lạnh mặt nói.

"Vương gia, chúng ta đang đợi ngài và Thất hoàng tử đến cùng làm thịt nướng ăn a~!" Lam Dịch vui sướng nói.

Cái gì? Họ cũng đi? Đi làm gì, làm kỳ đà cản mũi sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-341.html.]

Vừa nghe nói bọn họ cũng đi, mặt Bách Lý Mặc Thần càng đen hơn, ngay cả ngữ khí cũng trầm đi mấy phần: "Ai nói các người cũng có thể đi?"

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Dạ, là Vương phi nương nương a~!" Lam Dịch bĩu môi, ủy khuất nói, ánh mắt nhìn về phía Xuân Phong.

Mặt Bách Lý Mặc Thần vốn lạnh, khi nghe được câu Vương phi nương nương kia, sắc mặt lại hòa hoãn đi không ít!

"Dù sao cũng đi nhiều người như vậy, thêm hai người bọn họ cũng không sao, cùng đi đi, vừa vặn có trợ thủ!"

Xuân Phong thấy ánh mắt ủy khuất đáng thương của Lam Dịch, không đành lòng cự tuyệt, liền lên tiếng nói.

Quả thật, Xuân Phong cũng cần hai người làm trợ thủ, đoán chừng Bách Lý Mặc Thần và Bách Lý Lăng Phong đều là quý công tử hoàng gia tuyệt đối sẽ không giết gà nhổ lông, hoặc làm mấy việc dính bẩn như móc nội tạng.

Nghe Xuân Phong giải thích, Bách Lý Mặc Thần nhìn hai người họ một cái, cuối cùng cũng đồng ý.

Hắn chính là không muốn Xuân Phong mệt mỏi, có bọn họ hỗ trợ sẽ khá hơn một chút.

Một nhóm sáu người, ở bên ngoài cách hành cung vài dặm, tìm một nơi tương đối rộng rãi, dựng củi lửa, chuẩn bị nấu nướng dã ngoại.

Huyền Dịch cùng Lam Dịch hết sức vui vẻ đi tìm củi lửa, làm sạch con mồi.

Bách Lý Mặc Thần và Bách Lý Lăng Phong ngồi một bên trò chuyện, tỷ muội Xuân Vũ thì cùng nhau chuẩn bị gia vị nướng thịt.

Lâu rồi Xuân Phong không có cảm giác như vậy, lần trước nướng thịt náo nhiệt như vậy là cùng với gia đình Lam Lam ở thôn Đại Hà.

"Nhắc đến nhà Lam Lam, Xuân Phong rất ít khi nhìn thấy Trần Thanh Thư, từ sau ngày đại hôn của Lam Lam,

nàng hình như chưa gặp lại hắn, cũng không biết hắn gần đây như thế nào!"

Xuân Phong đang thất thần suy nghĩ, liền bị Bách Lý Mặc Thần ôm vào lòng có chút giật mình.

"Nàng đang nghĩ gì sao? Thất thần như vậy? Lẽ nào nàng đang nghĩ đến tên nam nhân khác?" Bách Lý Mặc Thần ôm Xuân Phong từ phía sau, nhẹ giọng nói.

Xuân Phong quay đầu nhìn hắn một cách kỳ quái, lẽ nào hắn đi guốc trong bụng nàng? Làm sao hắn biết nàng đang nghĩ gì?

Nhưng Xuân Phong biết người bên cạnh nàng chính là một bình giấm, nên vẫn lựa chọn trả lời cách khác.

"Không có gì, chỉ là nhớ đến lần trước ăn thịt nướng là lúc ở thôn Đại hà, thật nhớ quãng thời gian đó!" Xuân Phong mỉm cười nói!

"Thật không? Vậy thì tốt, nhưng không cho nàng nghĩ đến nam nhân khác!" Bách Lý Mặc Thần đối với lời giải thích của Xuân Phong không khẳng định, cũng không bác bỏ, chỉ nói một câu, không cho phép nàng nghĩ đến nam nhân khác.

"Ây, ta biết rồi!" Xuân Phong bĩu môi, le lưỡi, bất đắc dĩ nói.

"Vương phi, những thứ này đều đã được làm sạch, tiếp theo phải làm sao?" Lam Dịch cầm theo mấy con gà và thỏ rừng chạy đến hỏi.

"Để tạm ở đâu di, lát nữa ta sẽ xử lý!" Xuân Phong chỉ chỉ chỗ đã chuẩn bị sẵn nói.

"Được rồi, nơi này không có chuyện của các người nữa, đi xa xa trông coi đi, làm xong ta sẽ gọi các người!" Không đợi Lam Dịch nói gì, Bách Lý Mặc Thần vô tình nói.

Loading...