Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 160

Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:41:04
Lượt xem: 13

“Không cần, ta tự tìm được đường.” Thanh âm trầm thấp vang lên, Hiên Viên Triệt ôm Lưu Nguyệt phi như bay, tiếng ong vàng bên cạnh càng lớn.

Nếu co thương tích thì để hắn bị là được rồi, không thể để Lưu Nguyệt của hắn bị thương.

Ong vàng ở phía sau mọi người đông nghìn nghịt, điên cuồng đuổi theo.

Ánh mặt trời lấp lánh, nhưng trong rừng rập, mấy người họ nhanh như gió cuốn, mau như điện chớp chạy về phía trước, tư thái phiêu dật, mà phía sau là một đám ong vàng lớn khủng bố đang phô thiên cái địa (?) đuổi theo.

Gió cuốn tiếng nước chảy đến, réo rắt.

Có nước, lỗ tai Lưu Nguyệt dựng đứng, có nước còn có đường sống, ong vàng xưng bá ở chân trời cũng không xuống nước được.

Tâm, nhất thời liền thả lỏng, xem ra Hiên Viên Triệt không ngu ngốc, còn biết tìm đến nguồn nước (chỗ nì e c.h.é.m đại, Pra tỷ sửa lại cho e nhá).

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong lòng vừa nghĩ xong, cả người đột nhiên lạnh toát, Hiên Viên Triệt đã ôm nàng, mạnh mẽ nhảy vào trong nước.

Phù phù liên hồi, trong miệng mũi nháy mắt toàn là bùn đất và mùi cá tanh.

Vừa nhảy vào trong nước, Hiên Viên Triệt hơi hơi thả lỏng tay ôm Lưu Nguyệt, ở dưới nước làm dấu với Lưu Nguyệt, túm lấy nàng kéo về phía bờ sông, bên cạnh là ba người Mộ Dung Vô Địch.

Miệng mũi toàn mùi của bùn đất, nước đục ngầu, Lưu Nguyệt nhìn thoáng qua mặt nước, đông nghìn nghịt (ý nói bọn ong đó), giống như lúc trước.

Không tiếng động cười, Lưu Nguyệt bơi đứng, hiện tại tâm tình của nàng rất tốt.

Để cho chúng nó bay, tha cho chúng một mạng. Xuống nước, không phải là cách duy nhất giải quyết bọn nó.

Nước gợn sóng lăn tăn, đè lên nhau, càng thêm đục ngầu.

Lưu Nguyệt cảm giác bên dưới nước không ngừng có va chạm, đột nhiên nhướng mày, đưới chân không chạm đến đáy nước, theo đạo lí nước sẽ không đục như vậy. Tại sao…

Sóng nước va đập, mạch nước ngầm từ xa xa đến, mạnh mẽ.

Không đúng, sông này có chủ, dưới nước có gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-160.html.]

Ý niệm trong đầu vừa lóe, sông nước mãnh liệt, vô số nước từ bốn phương tám hướng b.ắ.n lại đây.

Nước sông bắt đầu kịch liệt chuyển động trong nháy mắt, giống như nước sôi, văng ra khắp nơi, một mảnh sát khí ở giữa sông nước, vây kín tới.

Bàn tay to lớn đang túm lấy tay nàng nhất thời căng thẳng. Hiên Viên Triệt cũng phát hiện.

Không tiếng động lắc đầu, Hiên Viên Triệt không biết gì về rừng mưa này, vậy mà cũng dám nhảy.

Cũng nắm lại bàn tay của Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt nhanh chóng vẽ vào lòng bàn tay của Hiên Viên Triệt vài chữ, tay kia giơ chủy thủ lên, xoay người một cái liền hướng tới vật đang tiến về phía họ.

Nước tối đen như mực, phóng đến.

“Bùm.” Bọt nước văng khắp nơi, một quái vật đầu lớn uốn éo nhô lên khỏi mặt nước, mở cái miệng to đầy máu, lộ ra hàm răng sắc nhọn trắng nhởn, mạnh mẽ cắn về phía Lưu Nguyệt.

Thân ảnh màu đen ở mặt nước chợt nhảy lên, đàn ong vàng đông nghìn nghịt nhất thời oanh một tiếng, bay tán loạn, hình như là biết người này rất lợi hại.

Cá sấu – một trong những thế lực tấn công mạnh mẽ nhất trong rừng mưa nhiệt đới.

Vừa nghĩ vậy, trong mắt Lưu Nguyệt chợt hiện lên tia cười lạnh, thân hình co rút lại, chìm xuống dưới con cá sấu, chủy thủ trong tay đ.â.m thẳng vào phần dưới cổ.

Một nhát đ.â.m vào, cổ tay hơi vặn lại, m.á.u tươi chảy ra trong nháy mắt, ngập tràn. Đây chính là một trong những điểm yếu của cá sấu.

Từ nhiều năm trước nàng đã biết điều này.

Chủy thủ cắm vào cổ, Lưu Nguyệt cũng không thèm nhìn lại con cá sấu đang chờ chết, nhẹ nhàng vỗ lên mặt nước, xoay người chống lại một con khác đang đi tới.

Mà ở phía sau nàng, cùng lúc đó, chỉ nghe phịch một tiếng, một con cá sấu ở phía sau Hiên Viên Triệt bị đá một cước trúng bụng, rời khỏi mặt nước, bay giữa không trung.

Bầy ong vàng hãy còn ở trên bầu trời, trong nháy mắt, biến mất không còn bóng dáng.

Cũng không biết tại sao ong vàng lại sợ cá sấu, theo đạo lí vốn là hai loại hoàn toàn khác nhau, không ai uy h.i.ế.p được ai.

Chủy thủ quét qua mặt nước, con cá sấu bên cạnh Lưu Nguyệt nhanh như chớp mở miệng. Cái miệng khổng lồ cắn xuống cơ hồ nặng ngàn cân, lại bị Lưu Nguyệt toàn bộ c.h.é.m nát.

Thần binh lợi khí, đây chính là do Lưu Nguyệt cố ý chế tạo ra.

Loading...