Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:41:41
Lượt xem: 12
Nhuyễn kiếm màu bạc cơ hồ không nhìn ra hình bóng, chỉ thấy ngân quang chợt lóe, Hiên Viên Triệt một kiếm quét ngang, đ.â.m thẳng vào cái mồm rộng lớn của mãng xà.
Cơ hồ mấy cái răng nanh của nó, đều treo trên đầu Hiên Viên Triệt, nước dãi dính hết lên người hắn.
Trong cái mồm to khủng bố đó, Hiên Viên Triệt thật sự rất nhỏ bé.
“Vương gia.” Thu Ngân từ xa chạy tới, tim bị dọa đến mức ngừng đập.
Rất nguy hiểm.
Đón lấy Lưu Nguyệt rơi về phía mình, Độc Cô Dạ nhìn Hiên Viên Triệt, nhướng mày.
Mạt mày một mảnh thiết huyết, Hiên Viên Triệt hét to một tiếng, cánh tay vung lên, cầm lấy lợi kiếm đang đ.â.m vào mồm mãng xà, quét ngang, phi về phía sau nó.
Chỉ thấy ngân quang lướt qua, đầu của đại bạch xà, từ khóe miệng, bị Hiên Viên Triệt c.h.é.m một kiếm chia thành hai nửa.
Máu tươi, lập tức văng lên mặt Hiên Viên Triệt.
Mộ Dung Vô Địch đang đi nhanh tới, thấy vậy khiếp sợ mở to mắt. Đầu mãng xà cứng đến mức nào, bọn họ đều biết, này… Cư nhiên trực tiếp c.h.é.m đứt, này…
Đại bạch xà ăn đau, lại càng điên cuồng hơn.
Giương đầu lên, duôi đánh về phía Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt thần tình thiết huyết, trong mắt chỉ có ánh sáng lạnh lẽo, dữ tợn giống như quỷ dạ xoa.
Thấy vậy hừ lạnh một tiếng, chẳng những không tránh đi, ngược lại vung cao kiếm, vọt lên, nhảy lên không, bay về phía đuôi, một kiếm phá không.
Ngân quang chớp động, trong không trung cứ như có một tia chớp xẹt qua.
Đuôi xà thật lớn và tia chớp nhảy lên không, men theo thân thể của mãng xà mà chém, đ.â.m sâu vào tầng da cuối cùng.
Đám người Thu Ngân đang chạy nhanh về phía này, thấy vậy không khỏi mắt mở lớn, dừng bước. Vương gia bọn họ phát cuồng.
Thân thể đại bạch xà trong khoảnh khắc đều đứng thẳng lên, đầu quay tứ tung, sát khí dữ tợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-183.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Không đợi kiếm quang dừng lại, hai mắt Hiên Viên Triệt hiện lên sự ma quái, xoay người phóng tới trên người mãng xà.
Ngân quang xẹt qua, cực kì sắc bén.
Chỉ trong khoảnh khắc, chỉ thây ngân quang phi múa, âm hàn sát khí, bao phủ toàn bộ không gian, âm trầm, cực kì thiết huyết.
Mỗi kiếm đều c.h.é.m lên người đại bạch xà, m.á.u văng khắp nơi, sát khí phi lên không, nước Bích Ba Đầm b.ắ.n lên.
Lưu Nguyệt bị Độc Cô Dạ tiếp được, giãy dụa. Nàng không cần Độc Cô Dạ ôm.
Độc Cô Dạ ngăn cản Lưu Nguyệt giãy dụa, quay người lui ra phía sau.
“Buông ra.” Lưu Nguyệt nhất thời lạnh giọng.
“Hắn phát cuồng.” Độc Cô Dạ cũng không giải thích nhiều, chỉ lui ra phía sau tạo ra khoảng cách, nói xong, thả Lưu Nguyệt ra.
Lưu nguyệt nghe lời nói của Độc Cô Dạ, nhìn theo ánh mắt hắn, cách đó không xa là một mình Hiên Viên Triệt cùng giao phong với mãng xà, không khỏi trừng mắt.
Hiên Viên Triệt hình như chưa bao giờ để lộ thân thủ trước mắt nàng, nàng chưa bao giờ biết, hắn cư nhiên lợi hại đến mức này.
Vừa rồi, chín người đồng thời ra tay, cũng không áp chế được con mãng xà trăm năm này, lúc này Hiên Viên Triệt một mình một người chống lại, cư nhiên chiếm thế thượng phong.
Màu bạc nhảy lên không, tơ m.á.u vẩy ra.
Mặt Hiên Viên Triệt dính đầy máu, một thân hắc hồng ở trong trời đất, giống như Tu La.
Hơi thở xơ xác, âm trầm, tiêu điều. Bốn phía tung hoành, cực kì vô tình thiết huyết.
Phi thân một cái, đi lên đỉnh đầu con mãng xà, trong mắt Hiên Viên Triệt lộ ra vẻ hung ác tuyệt đối, dưới chân dùng sức một chút, đại bạch xà kia nửa thân thể đều dựng đứng trong không trung, trên đỉnh đầu giống như bị núi đè xuống, căn bản không chống đỡ nổi, gục xuống.
Chỉ nghe Bích Ba Đầm oanh một tiếng nổ, bụi đất phi lên, bọt nước văng khắp nơi.
Mãng xà kia bị Hiên Viên Triệt đá một cước, rớt xuống hồ, b.ắ.n lên vô sô bọt nước.
“Làm tổn thương người của ta, ta muốn ngươi phải chết.” Vẻ mặt lãnh khốc như Tu La, Hiên Viên Triệt đứng trên đỉnh đầu mãng xà, toàn thân đều là sát khí.
Mà lúc này, đại bạch mãng bị ép xuống đất, bụng không ngừng tan chảy, lộ ra một lỗ hổng lớn, m.á.u loãng nhiễm đỏ toàn bộ cỏ cây bên cạnh.