Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 206

Cập nhật lúc: 2024-12-07 09:40:28
Lượt xem: 13

Còn cương liệt như vậy, không tiếc ngọc thạch câu phần cùng nàng (nôm na là ổng muốn đánh boom liều c.h.ế.t á).

Thật buồn cười, thật sự rất buồn cười.

Trên mặt là sự lạnh lùng như băng, hai con mắt cũng đã nhuốm đỏ. Nàng làm sai cái gì?

“Ta cần lời giải thích của ngươi.” Thanh âm lạnh như băng, không mang theo chút khói lửa, chỉ có lạnh như băng hàn ngàn năm.

Nghe không ra cảm xúc của Lưu Nguyệt, chỉ có sự lạnh lẽo chưa từng có kia.

Hữu tướng lúc này cực kì kích động, dưới ánh sáng đèn đuốc sáng trưng bị chiếu rọi rực lên màu đỏ, thực dữ tợn, thực khủng bố, đã không còn thời điểm cười với nàng nụ cười sủng ái, không còn sự bảo vệ vô hình từ sau lưng, chỉ còn lại một mảnh chán ghét cùng thống hận.

Nhìn sắc mặt Hữu tướng, Lưu Nguyệt sáng tỏ.

Nàng có lẽ hỏi sai rồi, nàng lẽ ra không nên hỏi.

Đáp án nàng hẳn phải biết rõ. Đúng vậy, rất rõ.

Xoay ngươi, Hữu tướng uy vũ lộ ra vẻ mặt tuyệt đói chính khí và dữ tợn : “Đều là ngươi, nếu không phải vì ngươi, Thiên Thần ta có ra cái dạng này sao? Dực Vương sẽ vì ngươi mà không cần giang sơn? Ngươi đồ hồ li tinh, ngươi đáng chết, ta…..”

Lời nói cực kì phẫn nộ, bay bay trong màn trời đen tối.

Làm cho tâm Lưu Nguyệt trầm xuống.

Thành lân cận còn chưa tiến công, Thiên Thần tự rối loạn rồi sao?

“Mộ Dung Lưu Nguyệt, hôm nay bổn tướng dù có phải giao ra sinh mệnh này, cũng muốn kéo ngươi cùng nhau xuống địa ngục. Triệt Nhi không hạ thủ được, bổn tướng làm, vì Thiên Thần, bổn tướng c.h.ế.t cũng không từ nan.”

Lời nói mạnh mẽ kiên định, sang sảng hữu lực, làm rung động lòng người, ủng hộ lòng người, chính khí ngang nhiên.

Vẻ mặt chính trực, đúng vậy, trên mặt Hữu tướng không có hối hận, chỉ có tình yêu cuồng nhiệt với Thiên Thần, chỉ có thấy c.h.ế.t không sờn.

Mộ Dung Lưu Nguyệt là yêu nữ làm mất nước, hắn kéo nàng cùng chết, đây là vì Thiên Thần trừ bỏ đại hại, hắn c.h.ế.t quang vinh, lưu danh sử sách, hắn sẽ là công thần của Thiên Thần.

Tâm, gắt gao co rút.

Lưu Nguyệt muốn cười, nghĩ muốn trả lời lại một cách thật mỉa mai, nghĩ muốn biến người trước mắt đang tức giận này hoàn toàn tỉnh ngộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-206.html.]

Nhưng, đến cuối cùng, lại không làm gì, không làm gì cả.

Là bi ai hay là thương hại, nàng đã không thể phân biệt.

“Giết nàng, b.ắ.n tên đi….” Rống to cực kì chính khí, xuyên phá bầu trời, vì quân pháp mà không niệm tình thân.

Chung quanh trầm lặng, hàng ngàn hàng vạn mũi tên nhọn b.ắ.n tới càng nhanh.

“Hữu tướng đại nhâ, lên đường thanh thản.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiếng hô to chỉnh tề mà đồng đều, tôn kính như vậy, giống hy sinh vì sự tồn vong của nhân loại, võ sĩ anh dũng hy sinh chính mình, hủy diệt ma vương.

Hàn tiến, đã lên cung.

“Ha ha ha…..” Rốt cục cũng không nhịn được, Lưu Nguyệt ngay tại lúc dầu sôi lửa bỏng này, đột nhiên cười to ầm ĩ, tiếng cười thanh thúy lên như diều gặp gió, ở trong một mảnh hàn quang, cực kì đột ngột.

Sát khí lạnh như băng vừa thu lại, trên dung nhan khuynh quốc khuynh thành kia, nở rộ ra yêu mị khôn cùng, tà khí khôn cùng, khóe miệng khẽ cong cong, sóng mắt lưu chuyển, dưới ngọn đèn sáng như ban ngày, hồn xiêu phách lạc, đích thực là một yêu tinh tuyệt thế.

Khóe miệng gợi lên tà khí, Lưu Nguyệt yêu mỵ đảo mắt qua tất cả mọi người có mặt, thực hoang mang lại thực quyến rũ nói : “Muốn g.i.ế.c ta, được, ta chờ.

Nhưng mà, nghe nói thái tử Ngạo Vân quốc Độc Cô Dạ muốn ta thì phải, nếu ta c.h.ế.t trong này, hắn không lấy được người, không biết hắn có thể cuồng nộ, diệt cả Thiên Thần chăng?

Ôi, vậy thì phải thế nào mới tốt đây, Hữu tướng đại nhân, đại công thần của Thiên Thần, đã có thể biến thành người mang trọng tội, đây chính là tội nghiệp của Lưu Nguyệt.”

Dung nhan yêu mị cười cươi, sóng mắt bay lượn, cười mà như không, thần sắc vừa lo vừa không, quả thực hấp dẫn con người đến đui mù con mắt.

Nhưng mà, lời vừ nói ra, mọi người chung quang nhất tề trố mắt.

Lời này………….

Đúng vậy, thái tử Ngạo Vân quốc chính là vì cướp đoạt Lưu Nguyệt mà tới, Lưu Nguyệt nếu đã chết, vậy……..

Trong nháy mắt, mọi người đều chần chờ, ngay cả hữu tướng chính khí thấy c.h.ế.t không sờn cũng sửng sốt.

Thầm nghĩ trừ bỏ đại họa Lưu Nguyệt làm nhiễu loạn tâm tư Hiên Viên Triệt, ngược lại đã quên………….

Ngay khi mọi người rung động trong nháy mắt này, thần sắc yêu mị của Lưu Nguyệt thu lại, chủy thủ đặt trên cổ Hữu tướng, hung hăng nắm chặt, mặt không đổi sắc nói : “Lúc này, nể mắt Hiên Viên Triệt, ta tạm tha cho ngươi, còn có lần nữa, Dù Thiên Vương lão tử có đến đây, ta cũng không quan tâm.”

Loading...