Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 208

Cập nhật lúc: 2024-12-07 09:40:31
Lượt xem: 13

“Phụ vương, người cứ làm tốt vị trí Vương thượng của người đi, có ta ở đây, thiên thần tuyệt đối sẽ không vong.

Người tốt nhất cũng đừng lén lút làm cái gì, ta không có động thủ, Nguyệt Nhi không hỏi đến, không có nghĩa là chúng ta không biết. Phụ vương, người đừng bức ta.”

Sự âm lãnh trong lời nói làm Hiên Viên Dịch rùng mình.

“Những lời nói từ bỏ này, nếu để ta nghe thấy một lần nữa, phụ vương…”

“Vương gia.” Lời nói quyết tuyệt của Hiên Viên Triệt còn chưa nói xong, Ngạn Hổ đột nhiên bất chấp thủ vệ của Thiên thần cung, vọt nhanh vào, nhanh chóng nói vào tai Hiên Viên Triệt vài câu.

“Phanh.” Trong khoảnh khắc, Hiên Viên Triệt cuồng nộ, tay vung lên, một chưởng đánh vào mấy cái bàn bên cạnh, bàn đàn mộc lập tức vỡ tan thành từng miếng nhỏ.

“Tốt, tốt, thật sự là phụ vương tốt, ngoại công giỏi.”

Cực kì lạnh lẽo nhìn lướt qua Hiên Viên Dịch, Hiên Viên Triệt xoay người chạy vội ra ngoài, thân ảnh hắc hông mang theo sát khí cuồng nộ.

Hiên Viên Dịch đặt m.ô.n.g ngồi trên long ỷ, cái liếc mắt kia, hàm chứa ít nhiều giận dữ, ít nhiều đau lòng, Vương Nhi của hắn…

“Ai, Triệt Nhi, ta là vì tốt cho con.” Day day trán, nửa ngày sau, Hiên Viên Dịch thở dài một tiếng.

“Nếu đến lúc tình cảm sâu nặng không thể dứt mà lại mất đi, thà rằng hôm nay liền buông tay, như vậy, con, chắc sẽ dễ chịu hơn.”

Nhẹ nhàng, cơ hồ như tự thì thào với chính mình, không ai có thể nghe thấy.

Thở dài nửa ngày, cổ tay Hiên Viên Dịch khẽ nhúc nhích, một kim bài lệnh tiễn từ trong ống tay áo trượt xuống dướ, dừng trên mặt đất, trong Thiên Thần cung tĩnh lặng, kêu lên một tiếng thanh thúy.

Hiên Viên Dịch rùng mình một cái, nhìn kim bài bên chân.

Tinh mĩ, cũ kĩ, mang theo sự cổ xưa, mang theo cả một lịch sử.

Chỉ là một cái lệnh bài, lại tản mác ra sự uy nghiêm không gì sánh kịp, đó không phải thứ mà Thiên Thần có thể nắm giữ, không phải thứ mà thất quốc có thể có được.

Đó là…………………………….

Cúi người nhặt lệnh bài từ mặt đất lên, Hiên Viên Dịch nắm chặt trong tay

Cái ngày nhìn thấy dung mạo thật của Lưu Nguyệt, hắn đã biết ngày này sớm muộn gì cũng tới, chỉ là không nghĩ lại nhanh như vậy.

Nguyên bản còn muốn Lưu Nguyệt sinh con cho Hiên Viên Triệt, còn muốn hai người bọn họ ân ái vài năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-208.html.]

Lại không nghĩ tới, rốt cuộc, bọn họ tới đây.

Bọn họ đến đây.

“Vương thượng. nghỉ ngơi thôi, đêm đã khuya.” Tổng quản thái giám nhẹ nhàng tiêu sái tiến vào.

Hiê Viên Dịch ngẩng cao đầu nhìn không trung bên ngoài Thiên Thần cung. Đêm, thực đen.

Hơi nước tràn lan trong không khí, tối nay có mưa.

“Ngươi lui xuống đi, quả nhân đang đợi người.” Hiên Viên Dịch quay trở lại ngồi trên long ỷ, chậm rãi nói.

Tổng quản thái giám nghe vậy, cúi đầu nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Tối nay, nhất định là dài vô tận.

Bóng đêm tràn ngập, màn trời tối đen, mây đen che phủ bầu trời, không khí của cuối thu. Sao lóe lên, bầu trời đen kịt, đen đến khó thở.

Vội vàng chạy tới, mạnh mẽ.

Hai thân ảnh trong màn trời tối đen, một trái một phải, cách một ngã tư, một người vọt tới Hoàng cung, một người đi về phía phủ Hữu tướng.

Lướt qua nhau.

Dưới màn trời đen tối, hai hướng khác nhau, càng đi càng xa.

Hơi nước, ngày càng dày đặc.

Lướt qua cung điện tinh mĩ, Lưu Nguyệt đầy người sát khí nhảy vào Thiên Thần cung huy hoàng ánh đèn.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Phanh.” Một cước đá văng cánh cửa đang khép hờ, Lưu Nguyệt vẻ mặt giận dữ đứng trong Thiên Thần cung, Hiên Viên Dịch cao cao tại thượng ngồi trên long ỷ, giống như đang chờ nàng.

“Ngươi đã tới.” hiên Viên Dịch ngẩng đầu nhìn Lưu Nguyệt một thân lửa giận.

Nắm chặt chủy thủ trong tay, Lưu Nguyệt mạnh mẽ bước lên, hai trong mắt lạnh lùng huyết sắc nhìn Hiên Viên Dịch bình tĩnh : “Ta làm gì có lỗi với Thiên Thần? Có lỗi với hiên Viên Dịch ngươi? Người khác còn chưa đánh tới, ngươi đã g.i.ế.c ta, g.i.ế.c ta.”

Dung nhan thiết huyết, mang theo phẫn hận tuyệt đối, sâu trong chỗ hỗn loạn lại có chút đau buồn.

“Lời đồn nhảm nhí, ta có thể mặc kệ, lén động thủ làm ầm ĩ, ta cũng không phát hiện, vì gia quốc của chính mình, phẫn nộ cùng d.a.o động, ta cũng có thể hiểu rõ.

Loading...