Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 370

Cập nhật lúc: 2024-12-13 05:44:46
Lượt xem: 5

Thảo Nguyên gió thổi cuồn cuộn, mặt hồ sóng xô ngàn dặm.

Bọt tung trắng xóa, từng đợt sóng nổi lên tạo ra tầng tầng sát khí.

Binh mã chiến đấu kiên cường, Bắc Mục vượt qua mọi khó khăn đánh tan biên giới dân tộc Hung Nô, g.i.ế.c hết những gì cản đường.

Tại doanh trại của Đại Tướng quân.

“Hai cánh quân từ trong nội thành có thể xông ra đã suy yếu, chắc chắn đó là đội quân hùng hậu nhất, chúng ta sẽ tiêu diệt chúng dễ dàng, sau đó bao vây thành trì”

Tay cầm bản đồ, Khố Tạp Mộc lạnh lùng nói.

Hàn Phi đứng bên cạnh, Lê Khoát im lặng nghe Đại tướng nói, gật gật đầu, phân tích thật chính xác.

Thành trì của dân tộc Hung Nô rất rộng, lại uốn khúc, vì thế ắt sẽ không phòng thủ hết được, chỉ có thể phòng ngự những điểm trọng yếu mà thôi.

Như vậy nội thành hẳn sẽ là một trong những cứ điểm quan trọng đó.

Lưu Nguyệt đứng một bên lắng nghe, không nói tiếng nào.

Đối với binh pháp, nàng thật không thể rành bằng họ.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Theo ta thấy, chiều nay, chúng ta sẽ chia ra hai đường, tránh điểm đóng quân trọng yếu của địch, theo hai hướng…”

“Ta lại không nghĩ vậy” Khố Tạp Mộc lời còn chưa nói xong, Thác Bỉ Mộc nãy giờ im lặng bỗng nhiên ngắt lời.

Lập tức, tất cả tướng quân trong trướng nhất tề đều quay về phía hắn.

Thác Bỉ Mộc thấy vậy ho khan một tiếng, chỉ vào bản đồ nói: “Ta nghĩ rằng chúng sẽ cho lực lượng trọng yếu mai phục hai bên”.

“Vì sao?” Lê Khoát vội hỏi.

“Các ngươi xem toàn bộ thành trì đều được bố trí thành một tổng thể, hai bên ắt đã có mai phục, ngay trong nội thành lại không có động tĩnh gì”.

Chính điểm này đã đánh lừa suy đoán của chúng ta.

Trong thành đã được bố trí đại quân, mà hai bên đã có mai phục, quả thực đó chỉ là giả mà thôi, sự thật là

không hề có đại quân nào.

Nếu không, các ngươi nói xem bọn hắn lấy đâu ra binh mã mà bố trí như vậy…”

Thật trầm, thật dứt khoát, quả thật phân tích thấu đáo đến không thể thấu đáo hơn .

Âu Dương Vu Phi nãy giờ vẫn ngồi im lặng trên ghế, lúc này nghe được những lời đó quét mắt qua Thác Bỉ Mộc một cái.

Mắt chợt lóe tia thâm sâu.

“Cho nên, ta cho rằng cái này không phải hoàn toàn là hư, mà thực là hư, hư là thực”

Đầu ngón tay chỉ thật mạnh xuống chấm nhỏ trên bản đồ, Thác Bỉ Mộc cực kỳ tự tin.

Toàn bộ doanh trại nhất thời im lặng, bọn người Khố Tạp Mộc vẻ mặt nghiêm túc suy nghĩ.

“Không tồi” nửa ngày sau Lê Khoát mới nói ra được một câu.

Ngay sau đó đám người Hàn Phi cũng gật đầu đồng ý với phân tích của Thác Bỉ Mộc, bắt đầu điều động binh mã sẵn sàng chiến đấu, kế hoạch tấn công bắt đầu được vạch ra.

Mặt trời chói mắt, bên ngoài ánh nắng lấp lánh như màu nước.

Bọn người Khố Tạp Mộc bàn bạc xong xuôi, rời đi, lúc này trong doanh trại chỉ còn lại Lưu Nguyệt cùng Âu Dương Vu Phi.

Âu Dương Vu Phi từ từ chuyển động, nhìn về phía Lưu Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng.

“Nàng không cảm thấy là Thác Bỉ Mộc có chút thay đổi sao ?”

Âm thanh thật nhẹ, hơi chút thờ ơ.

Lưu Nguyệt gấp lại sơ đồ chiến thuật tấn công của Khố Tạp Mộc trong tay, ngẩng đầu nhìn Âu Dương Vu Phi : ” Ngươi nói vậy là có ý gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-370.html.]

Âu Dương Vu Phi đưa tay hất lọn tóc ra sau, khẽ cười nói : ” Không có ý gì, chẳng qua cảm thấy gần đây Thác Bỉ Mộc có vẻ rất cẩn thận, suy nghĩ cũng dần trở nên linh hoạt “

Lưu Nguyệt nghe Âu Dương Vu Phi nói vậy, lạnh lùng gật đầu : “Có vấn đề hả?”

Âu Dương Vu Phi nghe Lưu Nguyệt hỏi như thế, trầm ngâm một chút, sau đó, lắc đầu nói: ” Không, không có vấn đề gì.”

Cái Lưu Nguyệt muốn biết chính là Thác Bỉ Mộc như vậy có bất lợi gì cho Bắc Mục, về điểm này thì có vấn đề gì chăng.

Tuy rằng cảm thấy sau lưng Thác Bỉ Mộc còn có ai đó, nhưng hắn đối với Bắc Mục cũng như Lưu Nguyệt, đều rất trung thành.

Điểm này thì không có gì phải nghi ngờ.

Lưu Nguyệt nghe Âu Dương Vu Phi nói như thế, lập tức quay đầu nhìn lại chiến thư nàng đang cầm, không hiểu sao lại thấy lời nói của Âu Dương Vu Phi có chút hợp lý.

Âu Dương Vu Phi thấy vậy, quay qua nhìn nhưng cũng lắc lắc đầu một cách vô thức.

Chuyện binh pháp ngoài chiến trường thì Lưu Nguyệt không rành lắm, Cho nên cũng không hiểu được phân tích của Thác Bỉ Mộc thấu đáo đến mức nào, bắt đầu quan sát vị trí được đánh dấu trên bản đồ

Chiến trường này không chỉ có mấy trượng, có thể phân tích chính xác như thế.

Có thế quan sát với độ cao như vậy, nếu không cẩn thận sẽ mất mạng.

Nếu Thác Bỉ Mộc có năng lực như vậy, thì hắn tuyệt đối sẽ không ở vị trí này.

Nhưng thực tế hắn vẫn chỉ là một tướng quân bình thường, như vậy chỉ có thể nói, những phân tích này chắc chắn không phải là của hắn.

Chau nhẹ lông mày, xem ra, hắn không hy vọng bọn Lưu Nguyệt sẽ phát hiện ra, nên hắn sẽ nhiều chuyện một chút, tự mình điều tra Thác Bỉ Mộc.

Gió mùa hè thổi nhẹ, trên chiến trường sát khí càng ngập trời.

Thác Bỉ Mộc phân tích tương đối chính xác.

Thành trì trọng yếu đã được mai phục, trong nội thành không hề có phòng ngự, mà chính là ở hai bên.

Mấy chục vạn đại quân Bắc Mục, bắt đầu giả vờ tấn công hai cánh.

Nhưng thực tế là tấn công trong nội thành, làm cho dân tộc Hung Nô trở tay không kịp.

Công phá lũy thành.

Trời chiều nhuộm đỏ, hòa với tiếng binh khí sát phạt nhau.

Công phá thành, năm mươi vạn đại quân Bắc Mục ào ạt tấn công nội thành dân tộc Hung Nô.

Binh quý thần tốc.

Nối tiếp nhau tấn công, khí thế mấy chục vạn đại quân Bắc Mục dâng cao, cơ hồ lúc này có thể c.h.é.m hết tất cả, oai phong hiển hách.

Dương Hổ thành, Đại thành biên giới trọng yếu của dân tộc Hung Nô.

Đây chính là ranh giới giữa dân tộc Hung Nô và Bắc Mục.

Mặc dù là biên giới, không thể đi qua, nhưng mà nó lại không có nơi hiểm yếu trấn thủ, không có cả địa điểm thuận lợi để đóng quân.

Vì thế bên ngoài, cũng không quá khó khăn để tấn công vào tron, nhưng tất cả đều không quan trọng.

Mà những gì phía sau Dương Hổ thành, mới chính là điều biến nó thành cứ điểm biên giới quan trọng nhất.

Dương Hổ Thành có đường thông thương tới mười một Đại thành lũy ở phía Đông dân tộc Hung Nô

Nếu phá được Dương Hổ Thành, thì mười một cái Đại thành kia, lập tức sẽ trở thành một miếng mồi béo bở, hoàn toàn không có khả năng chống cự, phơi thây trước quân thù .

Đó là mười một thành trì phồn thịnh, nếu toàn bộ đều bị thâu tóm.

Một nửa thiên hạ của Dân tộc Hung Nô, chẳng khác nào đã bị chia cắt.

Vì thế, có thể thấy rằng Dương Hổ Thành này rất quan trọng, và quân lực của nó cũng rất mạnh.

Lưu Nguyệt dẫn đầu năm mươi vạn binh mã Bắc Mục, đóng quân cách Dương Hổ thành 30 mươi dặm, vô cùng đông đảo, từ xa nhìn lại, một mảnh đao thương xơ xác tiêu điều.

Loading...