Xuyên không ta trở thành sủng thê của quyền thần - Chương 780
Cập nhật lúc: 2024-06-10 16:15:34
Lượt xem: 367
Hai người lại tán gẫu mấy câu, Nghệ vương đưa Tiêu Hàn Tranh đến cửa nha môn, lúc này mới dẫn tùy tùng rời đi.
Cẩm vương và không ít thế gia đại tộc của Bắc Thành, cũng đang nhìn nhất cử nhất động của Nghệ vương.
Nghe được thám tử báo lại, Nghệ vương tự mình đưa Tiêu Hàn Tranh đi làm, chuyện này làm cho bọn họ kinh ngạc không thôi.
Từ chuyện này có thể nhìn ra, Nghê vương vô cùng xem trong mẫu thân của Tiêu Hàn Tranh và huynh muội bọn họ.
Càng quyết định cố gắng thúc đẩy chuyện kết thân với Tiêu gia.
Lại để cho người đi đưa tin tức cho phu nhân nhà mình tham gia tiệc của Đồ phu nhân, để cho các nàng thăm dò thử Thời Khanh Lạc có ý kết than hay không.
Lúc này yến hội còn chưa bắt đầu, cũng vì vậy lục tục có gã sai vặt và nha hoàn đến đưa tin tức, cũng không có quá nhiều người chú ý.
Thời Khanh Lạc Tịch Dung và Tiêu Bạch Lê được nha hoàn của Đồ phu nhân đón vào.
Ở mặt tiếp đãi cũng không làm khó ba người Thời Khanh Lạc, phái đại nha hoàn bên cạnh ra.
Chẳng qua lúc ngồi, lại sắp xếp vị trí áp chót cho Thời Khanh Lạc.
Chuyện này đại biểu không coi trọng.
Thời Khanh Lạc không có vấn đề gì với chuyện này, sau khi ngồi xuống thì nhận lấy trà nha hoàn đưa lên.
Giống như nàng đoán, phu nhân và các tiểu thư thế gia đại tộc Bắc Thành, cũng không hoàn toàn muốn xích mích hay xem thường nàng.
Cũng có người muốn kết thiện duyên..
Đại đa số đại tộc đều giữ vững thái độ trung lập trong tranh đấu giữ Cẩm vương và Hoàng đế.
Thậm chí còn có bên đã âm thầm đầu nhập vào Hoàng đế, mà Cẩm vương không biết.
Nhưng phu nhân dẫn theo các tiểu thư, chủ động đến nói chuyện với Thời Khanh Lạc.
Ở hiện đại Thời Khanh Lạc xuất thân hào môn, ưu nhã và lễ nghi đều sớm khắc vào trong xương rồi.
Cộng thêm tính tình nàng vốn sáng sủa, giỏi giao tiếp.
Rất nhanh đã vừa cười vừa nói với các phu nhân, lời nói rất cẩn thận, cử chỉ tự nhiên hào phóng, không giống như hình tượng thôn phụ trong tưởng tượng của mọi người.
Thật ra không ít người cho là Thời Khanh Lạc sẽ mặc cung trang của Quận chúa đến, khoe khoang thân phận Quận chúa của mình, che giấu thân phận là nông nữ đi.
Đám phu nhân tiểu thư tới tham gia bữa tiệc, gần như chưa ai gặp được Thời Khanh Lạc.
Thời Khanh Lạc trong tưởng tượng của bọn họ, chính là một thôn phụ bộ dạng xấu xí, lối ăn mặc tục tằng.
Giống như nha hoàn giúp việc trong phòng bếp vậy.
Nhưng sau khi thấy nàng mặc quần áo màu vàng nhẹ nhàng sạch sẽ thoải mái, đều dồn dập kinh hãi.
Mặc dù trang phục đơn giản, nhưng mỗi món trang sức đều phối hợp rất đúng chuẩn.
Hơn nữa phu nhân có mắt nhìn nhìn ra được, vải vóc mà Thời Khanh Lạc mặc trên người là thiên tàm ti ngự ban.
Đồ trang sức cũng là những kiểu độc đáo xinh đẹp giá trị không rẻ.
Cho nên nhìn thì đơn giản nhẹ nhàng, nhưng lại lộ ra vẻ khiêm tốn sang trọng, không kéo thấp thân phận quận cháu của mình.
Tướng mạo thì làm cho người ta nhìn một cái đã cảm thấy rất tươi đẹp, cả người mang theo khí chất rực rỡ linh động, làm cho người ta không thể coi thường được.
Đúng vậy, trải qua thời gian bồi bổ hồi lây, dung mạo của Thời Khanh Lạc đã trở về giống với kiếp trước của mình.
Cộng thêm khí chất độc nhất vô nhị, lễ nghi được bồi dưỡng tham gia bữa tiệc của kiếp trước, làm cho những người lần đầu gặp mặt nàng cảm nhận được một loại tươi đẹp.
Hình tượng Thời Khanh Lạc như vậy, hoàn toàn lật đổ tưởng tượng trong lòng của phu nhân tiểu thư ở đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/chuong-780.html.]
Trong đầu nghĩ chỗ nào là thôn phụ, rõ ràng là tiểu thư đại tộc kinh thành.
Phu nhân và tiểu thư có lòng muốn làm quen, đều chủ động trò chuyện, càng hoảng sợ không dứ.
Bởi vì mặc kệ các nàng nói cái gì, Thời Khanh Lạc cũng có thể thoải mái tiếp lời, ánh mắt cũng rất cao
Lúc này rất nhiều người không còn xem Thời Khanh Lạc là thôn phụ nữa, mà trong đầu chính là không hỗ là đệ đệ do lão thần tiên dạy dỗ, khí thế này thật lớn.
Nếu Thời Khanh Lạc biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đoán chừng sẽ dở khóc dở cười.
Trở về lại thắp mấy nén nha cho sư phụ, đa tạ lão nhân gia đã cõng nồi.
Thời Khanh Lạc vừa thân thiện nói chuyện với phu nhân tiểu thư của các thế gia, vừa quan sát những người khác trong bữa tiệc.
Nàng phát hiện có mấy phu nhân trong mắt giấu sự khinh bỉ và chán ghét quan sát các nàng.
Ánh mắt còn hay liếc nhìn tiểu cô, mang một loại ghét bò tìm tòi nghiên cứu, cũng một loại không bất đắc dĩ không biết làm sao.
Thời Khanh Lạc có chút khó hiểu, ánh mắt của những người này có ý gì.
Chê Bạch Lê nhà nàng, tại sao vẫn luôn quan sát, giống như nhìn một món hàng hóa, làm cho nàng thật sự không thích.
Tất nhiên Tiêu Bạch Lê cũng cảm thấy mấy phu nhân đang nhìn mình.
Trên mặt của những người này nở nụ cười, nhưng nàng ấy có thể cảm nhận được, các nàng cũng không thích mình, mang một loại cảm giác cao cao tại thượng xem thường nàng ấy.
Nếu đổi thành lúc trước, nàng ấy nhất định sẽ nắm chặt tay, tự ti cúi đầu xuống..
Nhưng bây giờ lại thẳng lưng lên, một bộ dạng tự nhiên hào phóng để những người này quan sát. Lúc còn ở trong thôn, tẩu tẩu đã bắt đầu dạy lễ nghi dáng vẻ cho nàng ấ, lúc ở kinh thành và huyện Hà Dương, đo ra ngoài tham gia bữa tiệc hoặc là giao thiệp gì đó cũng sẽ mang nàng ấy theo.
Mặc dù ở Bắc Thành là lần đầu tiên đến tiệc ngắm hoa này, nhưng nàng ấy vẫn có thể ưu nhã tự nhiên ứng đối.
Chuyện này làm cho mấy phu nhân quan sát Tiêu Bạch Lê sinh ra mấy phần hài lòng.
Bộ dạng ngồi thẳng kia, nhìn qua duyên dáng yêu kiểu tự nhiên hào phóng, trái lại không giống như một nông nữ.
Đột nhiên một phu nhân nhìn Thời Khanh Lạc cười hỏi: "Phúc Bảo Quận chúa, tiểu cô này của ngươi đính hôn chưa."
Vị phu nhân này là một trong những thành viên quan sát Tiêu Bạch lê.
Thời Khanh Lạc nhìn bộ dạng ngạo mạn của bà ta, lúc hỏi chuyện này, giống như hỏi giá hả, làm cho nàng cạn lợi.
Bây giờ nàng đã biết tại sao những phu nhân này lại nhìn tiểu cô mình.
Đây chính là ánh mắt bắt bẻ nhìn con dâu.
Bọn họ xem thường thân phận nông nữ của tiểu cô, nhưng lại vì một nguyên nhân nào đó phải cưới tiểu cô vào cửa, cho nên mới vừa chán ghét vừa quan sát.
Phu nhân mở miệng nói chính là người có thái độ này rõ ràng nhất.
Thời Khanh Lạc là người bao che, sớm đã xem Tiêu Bạch Lê là muội muội ruột của mình, sao có thể dễ dàng tha thứ cho các phu nhân có ý xấu này, càng không cho các nàng sắc mặt tốt.
Nàng nhướng mày, lạnh lùng hỏi: "Tiểu cô nhà ta có đính hôn hay không, có quan hệ gì với ngươi?"
Phu nhân này nghẹn họng, nhìn thái độ lạnh nhạt không lễ phép của Thời Khanh Lạc, bà ta đặc biệt không vui.
Chẳng qua nhớ đến lời phân phó của phu quân, cùng với lời của Đồ phu nhân, công thêm ây giờ thôn phụ Thời Khanh Lạc đã có thân phận là Quận chúa, vì vậy nhìn một chút.
Bà ta giả vờ cười nói: "Ta thấy tiểu cô của ngươi và con trai út của ta bằng tuổi nhau, cho nên muốn hỏi thử một chút."
"Nếu vẫn chưa đính hôn, trái lại ta rất thích tiểu cô nhà ngươi."
Bà ta không nói rõ chuyện kết thân, nhưng ý đại khái đã lộ ra.
Hơn nữa lúc nói ra lời này, mang một loại cảm giác ưu việt, giống như được gả cho con trai của bà ta, là Tiêu Bạch Lê tu mấy đời mới có phúc này.
Còn mang theo một loại chắc chắn Thời Khanh Lạc sẽ không từ chối.