Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:12:41
Lượt xem: 45
"Quý lão tam thích đánh bạc, trộm cắp, hạ lưu, Nguyễn tiểu thư đưa một con sâu làm rầu nồi canh như vậy vào nhà tù ăn cơm là phúc đức của bá tánh biên thành"
Khương Tu Võ căn bản không biết nói những lời hoa mỹ, hắn đã đào rỗng mực nước gần 20 năm trong bụng để nói.
"Đúng vậy, chuyện này là ta giúp ngươi."
Nguyễn Miên Miên nhìn về phía Khương Tu Võ, trong lòng có so đo: "Ngươi tính báo đáp ta như thế nào?"
"Nếu, nếu không ta đưa ngươi mười cân hạt dưa ngũ vị hương?"
Trong lòng Khương Tu Võ rất đau, làm thêm mười cân thì sẽ phải cầu tiểu muội, hơn nữa hắn phải tự bỏ ra một trăm văn tiền. Nguyễn Miên Miên dùng ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm vào hắn, nha hoàn Hồng Trù ở bên cạnh lại muốn bão nổi.
"Hai mươi cân hạt dưa ngũ vị hương, không thể nhiều hơn!"
Phải biết rằng, Chu đại thiện nhân muốn đặt thêm hàng, nhưng lại bị Khương Tu Võ từ chối.
Hiện tại ngoài hạt dưa ngũ vị hương do tiểu muội làm thì hắn không thể lấy ra bất cứ thứ gì.
Khương Tu Võ có một loại dự cảm, Nguyễn tiểu thư không dễ chọc, sẽ bắt lấy b.í.m tóc của hắn, vẫn luôn uy h.i.ế.p hắn phải đi vào khuôn khổ.
Rơi vào tay Nguyễn Miên Miên thì Khương Tu Võ sẽ bất hạnh!
"Chính là hạt dưa ngũ vị hương mà những nhà phú quý cũng ăn sao?"
Dù sao thì dân chúng trên chợ đã nói như vậy, hàng hóa mà Khương Tu Võ bán bị nghi ngờ là đã tuyên truyền giả dối. "Hai mươi cân, thành giao, một hạt cũng không thể thiếu."
Hạt dưa ngũ vị hương thật sự không mua nổi, Nguyễn Miên Miên nhận lấy, nhưng mà chuyện này không thể dễ dàng qua đi như vậy, nàng còn có yêu cầu.
"Nguyễn tiểu thư, cô nói đi."
Khương Tu Võ nhịn xuống xúc động muốn đuổi người đi, đành gắng gượng nở ra một nụ cười trông còn khó nhìn hơn cả khóc.
"Gần đây biên thành có hái hoa tặc, ngươi có nghe nói không?"
Hơn một tháng nay, hái hoa tặc gây án khắp nơi, đã phá hỏng danh tiết của mười mấy cô nương.
"Nguyễn tiểu thư, ta lấy tánh mạng ra thề, đây không phải ta làm!"
Khương Tu Võ cho rằng bản thân bị hoài nghi, nhanh chóng giải thích. Hôm qua chuyện đánh Quý lão tam cũng là có nguyên nhân, hắn không nhìn được là kẻ nào bôi nhọ danh tiết nữ tử.
Tuy rằng, Khương Tu Võ làm việc bị bại lộ, cũng may có Nguyễn Miên Miên tương trợ, kết quả vẫn là tốt.
"Khương nhị công tử, ngài hiểu lầm rồi, tiểu thư nhà ta không có ý nói là ngài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-188.html.]
Từ lúc Khương gia đi vào biên thành, Nguyễn gia cũng đã nhận được tin tức.
Gần đây Khương gia bận việc làm ăn buôn bán nhỏ, muốn hỏi thăm hướng đi cũng không khó.
"Vậy là ý gì?"
Vẻ mặt Khương Tu Võ mờ mịt: "Nguyễn tiểu thư có cần hỗ trợ gì thì cứ nói thẳng là được."
"Vậy được rồi."
Lý do Nguyễn Miên Miên không đến chợ tìm Khương Tu Võ gây phiền phức là bởi vì nàng có mục đích của mình.
Những ngày gần đây, hái hoa tặc làm loạn ở biên thành khiến cho lòng người hoảng sợ, dân chúng không thể ngủ đêm, vì vậy sôi nổi tìm kiếm quan phủ xin trợ giúp.
Cho dù có nha dịch cùng các tướng sĩ của đại doanh thành bắc tuần tra, nhưng vẫn không tìm thấy hành tung của hái hoa tặc.
Cha nàng là Nguyễn tri phủ chỉ vì thế mà sứt đầu mẻ trán.
"Theo như lời trong miệng của dân chúng, chỉ có một nửa là sự thật."
Đúng thật là biên thành đang có hái hoa tặc gây án, nhưng mà người bị hại đều không phải là nữ tử, mà là nam tử.
"Có ý gì?"
Khương Tu Võ bị dọa cho nhảy dựng, thời buổi này bắt một cái là được một đống nam tử, vậy mà vẫn còn có kẻ thèm nhỏ dãi tướng mạo nam tử, thế mà sao hắn không gặp được thế.
"Ta tới một chuyến này chính là vì muốn ngươi gặp được hái hoa tặc."
Nguyễn Miên Miên uống một ngụm trà, cười nói: "Ta nói như vậy là đủ rõ ràng rồi chứ?"
"Nguyễn tiểu thư, cô..."
Khương Tu Võ không rõ, hắn là người trong sạch, bên cạnh không có tiểu thiếp thông phòng, đã thế còn chưa đón dâu nữa!
"Khương nhị công tử, ngài đừng tưởng rằng hái hoa tặc là nữ tử, không có chuyện tốt như vậy đâu!"
Từ trong tay áo, Hồng Trù móc ra quyển sách nhỏ của nha môn viết về vụ án này, đưa cho Khương Tu Võ rồi thuận tiện thêm một câu: "Ngài biết chữ chứ?"
"Cũng biết một ít tiếng man."
Khương Tu Võ lấy lại bình tĩnh, hai người này đang xem thường ai thế!
Nếu quá phức tạp quá tối nghĩa thì hắn không biết được, nhưng mà đoán mò thì thật ra có thể xem hiểu.