Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 198
Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:16:17
Lượt xem: 40
Năm trước, Khương Bảo Châu phải làm đậu phộng số lượng lớn, nhưng khổ phòng trong nhà không thể treo linh tinh, vì vậy nàng mua một cái nhà để chứa những thứ lặt vặt.
"Nhà của Quý gia tuy có chút cũ nát nhưng xem như vẫn sạch sẽ, nhân lúc mấy ngày nay thời tiết tốt nên chúng ta có thể dán một lớp giấy cao ly rồi thay thế một ít gạch ngói vỡ."
Nếu sau này đại ca cùng nhị ca có thành thân thì cũng có thể dọn sang nhà bên cạnh.
Khương Bảo Châu đã suy nghĩ rất xa xôi.
"Quyết định vậy đi, ta đi tìm Đại Phi giúp đỡ, trước tiên lấy được khế ước mua bán nhà của Quý gia đã rồi nói sau."
Lão bà tử của Quý gia có thể sẽ gây ầm ĩ, nhưng có nha dịch của nha môn đến làm chứng, vả lại còn có áp lực từ đám người Đại Phi, bà ta có không chịu thì cũng phải chịu.
Hai ngày sau, Quý gia liền không còn ai chỉ trong một đêm.
Quý đại nương bị lừa đi đến làm khách ở nhà Quý đại cô nương, chờ đến khi bà ta trở về thì phát hiện cửa nhà đã bị thay khóa khác.
"Quý đại nương, hai đứa con có hiếu kia của bà đêm qua đã khăn gói chạy mất, bà không biết chuyện này sao?"
Đêm qua, có hàng xóm nghe thấy tiếng động, nghĩ rằng cuối năm có ăn trộm đến, nên đã mang theo gậy ra ngoài, kết quả đúng lúc chạm mặt với hai huynh đệ Quý gia đang rời khỏi nhà.
Sáng sớm hôm sau, Ngô Thông dẫn người đến nhận nhà, nha dịch cũng đi theo đến.
"Cái gì?"
Vẻ mặt Quý đại nương như không tin nổi, hai đứa con kia là do bà ta sinh ra, chúng nó luôn im lặng kiệm lời nghe theo lời sai bảo của bà ta, cho dù ăn gan hùm mật gấu cũng không dám bỏ rơi bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-198.html.]
Nhưng cho đến khi biết được căn nhà đã đổi chủ từ miệng của nha dịch thì Quý đại nương mới tin, bà ta hít thở không thông, lập tức bất tỉnh.
Tuy hàng xóm chê cười bà ta, nhưng cũng không đành lòng để Quý đại nương c.h.ế.t ở cửa nhà, vì vậy đã truyền tin cho Quý đại cô nương.
Không cần phải nói, Quý đại cô nương vì thanh danh mà làm việc rất mau lẹ, đưa Quý đại nương vào nhà và chuyển những gì còn sót lại đưa đi hết, vả lại còn ký tên đồng ý trên giấy tờ.
Ngô Thông đã làm nốt một số thủ tục khác, nhà bên cạnh chính thức thuộc về Khương Bảo Châu.
Sau bữa cơm tối, Đại Phi và Bàn Tử cùng những người khác đi vào nhà mới, chờ Khương Bảo Châu phát phần thưởng.
"Đại Phi, tiếp theo ngươi có dự tính gì không?"
Theo như lời Ngô Thông nói thì đám người Đại Phi đúng là những tên côn đồ, nhưng rất trượng nghĩa, cũng không hề bắt nạt phụ nữ và trẻ em.
Trong quá khứ, đi lên con đường không chính đáng cũng là một cách kiếm tiền.
Bọn họ không trộm gà trộm chó, chỉ có thể chạy đến sòng bạc làm thu nợ và làm những việc cấp thấp. "Không có, ta muốn đi tòng quân."
Biên thành đang trưng binh, Đại Phi không nằm ở trong phạm vi đó, nên hắn ta đang suy nghĩ đến việc mượn tên người khác để thay thế, thay người khác đi tòng quân, có thể kiếm được chút bạc cho tiểu muội. Vào quân doanh rồi, chỉ cần cố gắng hết sức là đã có cơm để ăn, mỗi tháng còn có quân lương.
"Lão đại, huynh đi quân doanh rồi Tiểu Hỉ phải làm sao?"
Tuy nói có các huynh đệ chăm sóc, nhưng tất cả mọi người đều là nam tử, còn tiểu Hỉ là một nữ tử, ở nhà ai cũng không thích hợp.
"Lão Đại, ta bằng lòng đưa tiểu Hỉ về nhà, nhưng nhà của ta ở một viện lớn đầy hỗn tạp, chỉ sợ có lời ra lời vào"
Bàn Tử khó xử nói, Tiểu Hỉ lương thiện còn hiểu chuyện, cũng là muội muội của bọn họ. Đại Phi không ở đây, những người này liền giống như rắn mất đầu.