Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 255
Cập nhật lúc: 2024-08-08 08:30:44
Lượt xem: 34
"Mời hai vị vào."
Nữ tiểu nhị hơi mỉm cười, mời Thẩm Hoài Dung cùng Khương Bảo Châu ngồi vào trong phòng băng độc lập ở trên tầng hai, buông rèm xuống.
Khối băng rất dày, từ bên ngoài nhìn vào sẽ không nhìn thấy tình hình ở bên trong rõ.
Khương Bảo Châu bưng lên trà nóng, đột nhiên có một loại cảm giác giống như đang hẹn hò ở quán cà phê thời hiện đại.
Trước khi đi vào, nàng cảm thấy tiếc cho một lượng bạc.
Sau khi đi vào lại cảm thấy số tiền này tiêu thật sự không lỗ.
"Đội múa rồng đã tới."
Thẩm Hoài Dung mở cửa sổ trong phòng băng, tầm nhìn rất tốt.
Khương Bảo Châu kinh ngạc phát hiện, từ trong phòng băng nhìn xuống, vừa lúc có thể nhìn thấy đội múa rồng đi ngang qua. Hiện tại nghĩ lại, hai người hai lượng bạc, không cần chen chúc một chỗ với các bá tánh mà còn có trà nóng để uống, ngon bổ rẻ. "Tới."
Tiếng chiêng tiếng trống vang trời, pháo nổ ầm ầm, đội ngũ múa rồng bị các bá tánh vây quanh.
Khi múa rồng, rồng đi theo tú cầu làm các loại động tác, xen kẽ, liên tục triển lãm các tư thế vặn, ngã, quỳ và nhiều loại tư thế khác. Thân rồng giống như muốn bay lên, thay đổi đa dạng.
"Đẹp!"
Khương Bảo Châu vỗ tay, thứ này không phải một người biểu diễn, mà là một đội ngũ phối hợp cùng nhau.
Ở hiện đại, những màn biểu diễn như vậy rất ít thấy.
Khương Bảo Châu đứng ở bên cửa sổ, liên tục trầm trồ khen ngợi.
Đột nhiên, một mũi tên b.ắ.n lén lao nhanh về phía hai người bọn họ.
Mà phương hướng của mũi tên là lao thẳng đến chỗ Thẩm Hoài Dung.
Ban đêm, tốc độ của mũi tên cực nhanh, sự chú ý của Khương Bảo Châu vẫn luôn đặt ở trên thân rồng.
Chờ đến khi nàng phát hiện thì đã không còn kịp rồi.
"Thẩm đại nhân, cẩn thận!"
Thời khắc mấu chốt, Khương Bảo Châu đẩy Thẩm Hoài Dung sang một bên, mũi tên lướt qua cánh tay của nàng. Ngay sau đó, trong căn phòng băng nhỏ lao tới mười mấy người mặc đồ đen.
"Bảo Châu, để ta dẫn dắt bọn họ rời đi, muội đi tìm nhị ca muội đi."
Khương Tu Võ cùng Nguyễn Miên Miên đều biết võ, giao tiểu nha đầu qua đó thì Thẩm Hoài Dung cũng yên tâm. Những người này tới là vì hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-255.html.]
"Thẩm đại nhân, ta có thể."
Bên dưới đều là những bá tánh vô tội, nếu như Khương Bảo Châu chạy trốn thì sẽ phải liên lụy đến người vô tội. Thẩm đại nhân là ân nhân cứu mạng của nàng, hiện tại bỏ chạy, như vậy chẳng phải là con sói mắt trắng sao? Đến nỗi nàng có nguy hiểm hay không, không cần lo.
"Ta có nước ớt cay."
Khương Bảo Châu nói xong, nàng liền phun tới trước mặt những tên mặc đồ đen.
Những tên mặc đồ đen căn bản không đặt tiểu nha đầu này vào trong mắt, cho nên họ không có phòng bị.
Sau khi bị phun, chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát đau đớn, đau đến mức không mở được mắt.
"Bảo Châu, muội trốn ra phía sau ta đi."
Thẩm Hoài Dung dựng ngón tay cái với Khương Bảo Châu, tiểu nha đầu thật thông minh, biết ra tay trước.
Chẳng qua, những tên mặc đồ đen này đã được huấn luyện, không có một câu vô nghĩa nào, nhìn chiêu thức, trong lòng hắn đã hiểu
Hai người phối hợp ăn ý, chỉ cần có tên mặc đồ đen đi lên thì Khương Bảo Châu phụ trách phun, Thẩm Hoài Dung phụ trách giết.
Thừa dịp Thẩm Hoài Dung chưa chuẩn bị, Khương Bảo Châu còn dùng gậy kích điện ở trong không gian.
Một đám người vô dụng như vậy còn muốn bắt nạt Thẩm đại nhân!
Chờ đến khi Khương Tu Võ nghe được động tĩnh chạy tới cùng với Nguyễn Miên Miên, trong căn phòng băng trắng tinh đã nhiễm đầy m.á.u màu đỏ.
Khương Tu Võ đá tên mặc đồ đen một cái, phát hiện tên kia đã bị đông cứng.
"Bảo Châu, muội không sao chứ?"
Khương Tu Võ khẩn trương nhìn về phía tiểu muội nhà mình hỏi.
"Muội không sao."
Những tên mặc đồ đen xuất hiện mà không có một chút dấu hiệu gì, Khương Bảo Châu còn có chút sửng sốt.
Từ sau khi nhìn thấy lưu dân g.i.ế.c người, nàng đã không còn sợ hãi với t.h.i t.h.ể như trước.
"Thẩm đại nhân, bọn họ là ai?"
Nếu Khương Tu Võ không đoán sai thì bên cạnh Thẩm Hoài Dung có ám vệ bảo hộ.
Những tên mặc đồ đen này không hề có dấu hiệu nào mà lao ra, thân thủ cũng không đơn giản.
"Người Thẩm gia."
Thẩm Hoài Dung dùng chủy thủ rạch quần áo của một người trong đó, phía sau lưng có hình xăm. Hình xăm là đánh dấu riêng của Thẩm gia, người ngoài không thể bắt chước.