Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 271
Cập nhật lúc: 2024-08-09 10:35:37
Lượt xem: 25
Gia tộc họ Khương đã rơi rớt phân tán khắp nơi, họ hàng thân thích chỉ còn lại bên mẹ Văn Thị.
Thân thích có tình có nghĩa, Khương Bảo Châu không thể qua loa.
Nàng không phải người keo kiệt.
"Vậy khoản bạc này coi như đại biểu ca cho muội làm của hồi môn."
Thật ra cũng là sính lễ, chỉ là cô mẫu Văn Thị còn chưa gật đầu nên Văn Xuyên Hàn khó mà nói ra quá rõ ràng.
Lúc hắn còn rất nhỏ, người Văn gia đã dạy hắn cái tư tưởng này.
Cưới tiểu biểu muội, đối xử tốt với nàng cả đời.
Văn Xuyên Hàn trả tiền, hắn ta cho rằng đây là điều đương nhiên.
Buổi tối, Khương Tu Võ không trở về, Văn Thị quyết định ăn cơm trước.
Mắt thấy đã đến lúc lên đèn rồi, người một nhà đều đói bụng.
"Cô mẫu, chúng ta không đợi Tu Võ sao?"
Món hầm chảo sắt đã được bưng lên, món gà hầm nấm chính tông phương Bắc.
Xung quanh thân nồi dán một vòng bánh bột ngô.
Bánh bột ngô dính nước canh thịt gà, phần đáy bánh biến thành màu vàng, mùi thơm tỏa ra.
"Không đợi, để phần cơm cho hắn thôi."
Nha môn thường xuyên có việc, thời gian về nhà hằng ngày của Khương Tu Võ vẫn luôn không cố định.
Lần trước Văn Thị đợi một canh giờ, đồ ăn đều đã nguội lạnh rồi mà Khương Tu Võ vẫn chưa trở về. "Tranh thủ lúc còn nóng mau ăn thôi"
Văn Thị tiếp đãi các cháu trai, trên bàn cơm, mọi người trò chuyện với nhau, không khí rất sôi nổi.
Sau khi ăn uống no đủ, đám thanh niên trai tráng này còn có thể giúp đỡ trang trí nhà cửa và phòng tân hôn.
Khương Bảo Châu hầm gà, lại bỏ thêm bia, mùi thịt rất thơm và nồng đậm.
Ngay cả Khương Bát Đấu đã ăn quen rồi cũng không nhịn được mà phải ngạc nhiên trước hương vị ngon tuyệt vời này.
Cơm nước xong, Khương ma ma và Tiểu Hỉ thu thập chén đũa, Văn Thị gọi nữ nhi tới.
"Bảo Châu, con cảm thấy đại biểu ca của con như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-271.html.]
Văn Xuyên Hàn đề xuất chuyện đó, cũng là ý của Văn gia.
Nhiều năm trước, Văn Thị và đại tẩu gửi thư từ qua lại, có mịt mờ nhắc tới chuyện này.
"Đại biểu ca rất tốt, rất thật thà."
Người như vậy sẽ không giỏi mưu mô, thạo tính kế.
Trong chuyện buôn bán, có rất ít người giống như Văn Xuyên Hàn.
"Con đã giao việc gia nhập cho đại biểu ca làm rồi, chắc chắn huynh ấy có thể làm tốt"
Khương Bảo Châu đánh giá Văn Xuyên Hàn rất cao, nàng tin tưởng hắn có thể mở rộng việc buôn bán này.
"Ý mẹ là con có ý kiến gì với việc thân càng thêm thân không?"
Gả đến Văn gia, bảo đảm cả đời nàng sẽ không bị khinh bỉ.
Người Văn gia đều thích Khương Bảo Châu, vấn đề này Văn Thị rất yên tâm.
"Thân càng thêm thân?"
Khương Bảo Châu chỉ cảm thấy hoảng sợ.
Mặc dù nàng đã không tính là người của thời hiện đại, nhưng mà nàng cũng không chấp nhận được việc họ hàng gần kết hôn với nhau.
"Mẹ, việc này tuyệt đối không được."
Khương Bảo Châu khẩn cầu Văn Thị, nàng thật sự không thể chấp nhận được.
Đối với nàng thì biểu ca cũng giống như Khương Tu Văn và Khương Tu Võ vậy, đều là huynh trưởng của nàng.
"Ôi."
Văn Thị thở dài, nữ nhi chỉ vừa ý Thẩm đại nhân, cho nên mới không muốn sao.
Nếu Thẩm Hoài Dung vẫn luôn không hành động, cũng không có tính toán gì thì nhà mình cũng không chờ được quá lâu.
Dù sao Văn Thị vẫn phải tìm lý do hợp lý để từ chối nhà mẹ đẻ.
"Mẹ chỉ hy vọng nửa đời sau con có thể không sầu không lo gì."
Văn Thị không có nhắc lại nữa, mà là chuyển sang nói về Khương Tu Văn.
Phòng tân hôn trong nhà đã trang trí sắp xong rồi, sính lễ cũng đã chuẩn bị xong.
"Gọi đại ca của con trở về xem thử một chút, lỡ như có nơi nào không hài lòng cần thay đổi thì tự hắn quyết định đi" Văn Thị lao tâm lao lực, tinh thần đã kiệt quệ rồi.