Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-07-30 09:02:53
Lượt xem: 86
Thanh Y đi xuống xe ngựa, suýt chút nữa đã bị trật khớp cắm, hắn ta muốn học tiếng man di nhưng công tử chê hắn ta vụng về, phải biết rằng công tử chính là tiên sinh của Thái Tử đó!
Trong bất tri bất giác, công tử đã rất để ý Khương tiểu thư, có lẽ chỉ có một mình hắn là chưa nhận ra. Thanh Y đi một chuyến, đối với trà vân vụ trên núi cao được đưa tới, Khương Bát Đấu như đạt được chí bảo, ban đầu ông muốn trau chuốt xuân cung đồ bán với giá cao, sau đó ông sẽ nhắc lại yêu cầu mua chút lá trà, ai ngờ Khương Tu Văn không biết cố gắng, sách còn giấu trong bao quần áo, vẫn chưa bán ra ngoài.
Thanh Y tìm được cơ hội, không tình nguyện mà hỏi: "Khương tiểu thư, công tử sai tiểu nhân tới hỏi một câu, ngài có nguyện ý học tiếng man di không?"
Thanh Y uyển chuyển dò hỏi, trong lòng không muốn công tử có nhiều tiếp xúc với tiểu nha đầu khôn khéo này, cho nên lại nói: "Tiếng man di tối nghĩa khó hiểu, công tử có yêu cầu tương đối nghiêm khắc." Ý trong lời nói của Thanh Y là hy vọng Khương Bảo Châu thức thời chủ động từ chối, sau này cách xa công tử nhà hắn ta một chút.
"Đây là ý của Thẩm đại nhân à?"
Khương Bảo Châu rất vui mừng, không có gì bất ngờ xảy ra thì tương lai đến ở phương bắc sinh sống, mặc dù trong không gian có nhiều vật tư, nhưng trong nhà lại không thể dựa vào nhưng cái đó để sống sót.
Nếu có thể nắm giữ tiếng man di, tuyệt đối có thể cung cấp rất nhiều tiện lợi cho người nhà, tương lai nếu hai nước khôi phục giao lưu buôn bán với nhau, Khương Bảo Châu cũng có thể ra nước ngoài kiếm tiền.
"Đúng vậy."
Thanh Y cắn răng, ám chỉ nói: "Đại nhân thuận miệng nói một câu, nếu ngài không muốn thì tiểu nhân sẽ lập tức quay về hồi báo."
Nghe nói Khương Bảo Châu còn chưa nhận thức hết toàn bộ chữ của Đại Tề đâu, có lẽ do đường xá xa xôi, công tử nhàm chán muốn g.i.ế.c thời gian nên mới có ý tưởng này.
"Khoan đã, ta đi hỏi ý kiến của cha mẹ ta trước."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-57.html.]
Trong lòng Khương Bảo Châu là ngàn chịu vạn chịu, học tập nhiều một chút sẽ không sai, hơn nữa nàng có không gian làm gian lận, cùng lúc học tập hai loại ngôn ngữ cũng không phải nói chơi.
Khương Bát Đấu ôm bình trà, nghe nói Thẩm Hoài Dung có ý tưởng này, ông lập tức ủng hộ nói: "Đề nghị của Thẩm đại nhân rất tốt!"
Nếu là người khác, đương nhiên Khương Bát Đấu sẽ nghi ngờ đối phương không có ý tốt, nhưng người kia là Thẩm Hoài Dung, Khương Bát Đấu thả lòng vào trong bụng, thực sự là bởi vì hai người cùng làm quan trong triều lại không có giao thoa gì với nhau.
Khương Bát Đấu là muốn tìm cơ hội tố giác Thẩm Hoài Dung, nhưng vị Thẩm thái phó này rất có tài, lại còn làm việc khiêm tốn, không để lộ một chút khuyết điểm nào nên ông vẫn luôn không tìm được cơ hội.
Hiện giờ Thẩm Hoài Dung săn sóc nhà mình, tạm thời cứ cho là bạn vậy.
Nghĩ đến đây, Khương Bát Đấu l.i.ế.m mặt nói: "Thanh Y, có thể nói với Thẩm đại nhân một câu, cũng cộng thêm hai huynh trưởng của Bảo Châu được không.”
Chăn một con dê cũng là chăn, chăn ba con dê cũng là chăn, có Khương Tu Văn và Khương Tu Võ đi cùng, ba huynh muội thi đua học tập cũng có lợi cho việc tiến bộ của Khương Bảo Châu.
Khương Bát Đấu đưa ra ý tưởng này, chủ yếu là muốn đả kích Khương Tu Văn, nghịch tử không bớt lo này suýt chút nữa làm bại lộ chuyện ông vẽ xuân cung đồ, còn muốn cướp công lao với người làm cha là ông.
Thích tranh đoạt như vậy, sao không gánh việc lưu đày này lên người mình đi?
Chờ đến lúc Khương Tu Văn và Bảo Châu cùng nhau học tiếng man di, cùng một vạch xuất phát mới biết mình chỉ là một con gà yếu đuối, về sau cũng ít tự cho mình là siêu phàm, làm mất mặt xấu hổ.
Đến nỗi Khương Tu Võ, vì không nặng bên này nhẹ bên kia, chỉ là góp cho đủ quân số.
Ở bên kia, Khương Tu Võ nghe cha Khương Bát Đấu sắp xếp thì hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, hắn nguyện ý vẫn luôn làm phông nền, làm người trong suốt!