Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1147
Cập nhật lúc: 2024-10-08 21:08:43
Lượt xem: 413
Vận Tần vân vê móng tay dài, đi về phía Trình Loan Loan.
Trong con ngươi của nàng ta gần như là đang phun lửa, bộ dáng kia, hận không thể ăn sống nuốt tươi người trước mặt.
Hơn một năm nay đến giờ, Diệp gia một mực đang đi trên đường dốc, nhưng bây giờ, bởi vì ả tiện phụ này, tất cả những gì nàng ta làm cho Diệp gia đều như đổ sông đổ biển.
Phụ thân nàng ta bị tạm thời cách chức, huynh trưởng bị cách chức, Diệp gia bị vô số người nghị luận chỉ trích, kéo theo Hoàng Thượng mấy ngày nay cũng không đến cung trong nàng ta thăm Ngũ hoàng tử...
"Gặp qua Vận Tần nương nương."
Trình Loan Loan cúi đầu, uốn gối hành lễ.
Vận Tần nhìn nàng m.á.u me khắp người, cười lạnh: "Có một số người ngày ngày ngang ngược càn rỡ, nhìn xem, không phải sao, báo ứng tới rồi sao?"
Trình Loan Loan thấp giọng nói: "Thần phụ muốn đi gặp mặt Hoàng hậu nương nương, còn xin Vận Tần nương nương tha thứ thần phụ không tiếp được."
"Thế nào, đây là muốn đi tìm hoàng hậu cáo trạng?" Vận Tần cười khẽ, "Bản cung ngược lại muốn biết, là ai đánh Tuệ An Nhân thành bộ dáng này?"
"Là..." Trình Loan Loan ngẩng đầu, "Vận Tần nương nương cười nhạo nhìn thần phụ như thế là đã sớm biết Diệp đại thiếu gia động thủ với thần phụ đúng không, nhìn thấy thần phụ bị thương thành như vậy, Vận Tần nương nương có phải hả giận ngoài thành?"
Vận Tần kinh ngạc.
Là huynh trưởng nàng ta đánh Tuệ An Nhân thành như vậy?
Nàng ta không phải đã thông báo rồi sao, trong khoảng thời gian này nhất định phải đóng cửa không ra, không cho phép gây chuyện thị phi, chờ Hoàng Thượng hết giận, nàng ta tự có biện pháp để huynh trưởng quan phục nguyên chức, người ca ca này của nàng ta làm sao lại không biết nhẫn nhịn như vậy chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1147.html.]
Lúc này, một tiểu thái giám vội vàng đi tới, bám vào bên tai Vận Tần nói mấy câu.
Ngón tay Vận Tần dừng lại, giáp phiến ngón trỏ lập tức bị nàng ta bẻ gãy, lửa giận trong cặp mắt kia càng sâu.
Huynh trưởng nàng ta vừa ra tay với tiện phụ này, ngay sau đó những tên điêu dân ngoài thành kia liền liên danh viết đơn kiện, nếu nói đây không phải đã chuẩn bị sẵn thì nàng ta cũng không tin!
Vân Mộng Hạ Vũ
Ả tiện phụ này tính toán Diệp gia bọn họ, còn muốn vào trong cung tìm hoàng hậu cáo trạng, thật sự coi Vận Tần nàng ta là bài trí sao?
Nàng ta bỗng nhiên giơ tay lên, hung hăng quăng một bạt tai tới.
Trình Loan Loan không có tránh, một bạt tai này cứ thế nhận lấy, thuận thế cắn nát bịch m.á.u trong miệng, m.á.u trên khóe miệng chảy ra, nhìn càng thêm thê thảm.
Nàng lạnh lùng nói: "Thần phụ là đến gặp mặt Hoàng hậu nương nương, Vận Tần hành xử như thế là không có đem Hoàng hậu nương nương đặt ở đáy mắt..."
"Ngươi xúc phạm bản cung, xúc phạm Ngũ điện hạ, bản cung cho dù phạt trượng đánh c.h.ế.t ngươi thì Hoàng hậu nương nương cũng không dám nói cái gì!" Vận Tần lạnh lùng mở miệng, "Tuệ An Nhân vô lễ với Ngũ điện hạ, khẩu xuất cuồng ngôn, người tới, đè nàng lại cho bản cung, vả nát miệng của nàng!"
Trình Loan Loan trầm giọng nói: "Cho nên, dưới cái nhìn của Vận Tần nương nương, thân phận của Ngũ điện hạ còn cao quý hơn Thái tử điện hạ sao?"
"Xuẩn phụ vô tri!" Vận Tần xì khẽ, "Bây giờ trong cung này, ngoại trừ Hoàng Thượng, người cao quý nhất chính là Ngũ điện hạ, ở trong mắt Hoàng Thượng, Thái tử có thể đánh có thể mắng, mà Ngũ điện hạ chỉ có thể sủng ái, ngươi xúc phạm Ngũ điện hạ, ngươi nói, hoàng hậu bảo vệ được ngươi sao?"
Trên mặt Trình Loan Loan cũng lộ ra nụ cười mỉa mai: "Ngũ điện hạ dù có tôn quý, cũng không thể kế thừa đại thống, Vận Tần hôm nay đối xử với ta như vậy chính là cùng Hoàng hậu nương nương và thái tử điện hạ đối nghịch, ngày sau Thái tử kế thừa đại thống..."
"Ai nói Ngũ điện hạ không thể kế thừa đại thống!" Vận Tần đột nhiên bị chọc giận, "Bây giờ Hoàng Thượng mới bốn mươi tuổi, sống đến sáu bảy mươi không thành vấn đề, tới lúc đó, con ta trưởng thành, nếu như Ngũ điện hạ đủ ưu tú, biến thành người khác làm Thái tử cũng không phải không được..."
"Làm càn! !"
Một tiếng gầm thét từ cổng Ngự hoa viên truyền đến.