Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1589
Cập nhật lúc: 2024-10-12 12:05:29
Lượt xem: 342
Các gia trưởng ngồi bên dưới còn có gì không hiểu, lỗ chó này là do sáu người này làm.
Công dụng của lỗ chó là gì, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng có thể biết.
Tâm trạng của hai phu phụ Hoài Nam Hầu có thể nói là nhấp nhô lên xuống, vừa nãy còn kích động không thôi, lúc này thẹn tới đỏ bừng mặt.
Đặc biệt là Tuệ phu nhân cười khen, một câu giận dữ cũng không có, nụ cười đó càng khiến họ cảm thấy mất mặt.
“Khốn nạn!” Hoài Nam Hầu tức giận nói: “Đợi trở về dùng gạch xanh đó đập c.h.ế.t hắn.”
“Kiện Nhi là hài tử tốt…” Hoài Nam Hầu phu nhân cũng giận, nhưng càng sợ trượng phu tức giận động thủ, vội khuyên: “Chắc chắn là có người dẫn đầu xúi giục, Kiện nhi mới…”
“Ý của Hoài Nam Hầu phu nhân là Kiệt nhi của ta là hài tử xấu?” Bàng phu nhân mím môi: “Hai hài tử lớn lên cùng nhau, làm gì cũng là cùng hợp mưu, không thể đổ hết lên đầu Kiệt nhi.”
Hoài Nam Hầu phu nhân lập tức nói: “Kiện nhi nhà ta nhát gan, Kiệt nhi to gan, rốt cuộc là ai dẫn đầu nhìn cái biết ngay, hơn nữa lần này Kiệt nhi nhà ta được hạng nhất do Tuệ phu nhân thừa nhận…”
“Phụt, chắc chắn là ngươi lén lút tặng quà cho Tuệ phu nhân rồi.” Bàng phu nhân nhếch môi: “Nếu không hạng nhất dựa vào cái gì cho đứa nhi tử vô dụng đó của ngươi?”
“Ngươi nói ai vô dụng!”
Hai vị phu nhân trực tiếp cãi nhau.
Hai người họ sống ở cách vách, lúc êm đẹp thân như tỷ muội, lúc xảy ra tranh chấp cũng không hề kiêng dè, người trong giới đã sớm quen rồi, nếu ai dám lên khuyên ngăn, hai vị phu nhân này nhất định sẽ chuyển mâu thuẫn ra ngoài… Hơn nữa, mỗi lần họ cãi nhau xong ngày hôm sau đã làm hòa, không ai muốn đi khuyên ngăn nhận xui xẻo.
“Cái lỗ chó này, học đường sẽ luôn giữ lại.” Trình Loan Loan tràn đầy ý cười: “Mỗi tháng sẽ thống kê học sinh có số lần sử dụng lỗ chó nhiều nhất để phát phần thưởng.”
Bàng Kiệt: “…”
Lý Kiện: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1589.html.]
Bốn người còn lại: “…”
Đây đâu phải là phát phần thưởng, rõ ràng là xử phạt công khai.
Họ đều là người tầm độ hai mươi tuổi, lại còn chui lỗ chó, chuyện này truyền ra ngoài, họ thật sự không dám gặp ai nữa.
Trình Loan Loan bảo tất cả học sinh đi xuống, nhìn các gia trưởng ở bên dưới nói: “Sau này mỗi tháng học đường mở hội gia trưởng một lần, mời phụ mẫu tới kiểm chứng sự tiến bộ của các hài tử…”
Một số gia trưởng đã muốn c.h.ế.t rồi.
Một tháng một lần hội gia trưởng, một tháng một lần mất mặt công khai…Họ đều là trọng thần nhất nhị tam phẩm trong triều, lại vì nhi tử vô dụng mà bị người khác chê cười, nghĩ thôi cũng giận rồi.
Cơn giận này không thể tự nuốt trôi, thế là sau khi tan họp, sáu gia trưởng đó lần lượt tìm tới hài tử nhà mình, dẫn vào trong góc giáo huấn.
“Kiện nhi, con đứng lại cho ta.” Hoài Nam Hầu tóm cổ áo của nhi tử: “Đừng tưởng con lấy được hạng nhất thì lão tử sẽ không đánh con. Nói, cái lỗ chó đó là sao, con chui lỗ chó ra ngoài làm gì, thành thật khai rõ ràng cho ta, nếu không gia pháp hầu con.”
“Cha, cái lỗ chó đó là ý của Bàng Kiệt…” Lý Kiện giống như gà c.h.ế.t bị xách đi, khóc lóc nói: “Học đường quá nhàm chán, bọn con ra ngoài chơi một ngày, chỉ một ngày, thật đó, chỉ có một ngày…”
Hoài Nam Hầu phu nhân nói: “Ta đã sớm nói với con đừng thân với Bàng Kiệt quá, nhìn đi, rõ ràng đứng nhất là chuyện tốt, lại bởi vì cái lỗ chó này khiến phủ Hoài Nam Hầu chúng ta thành trò hề, Kiện nhi, hứa với nương, sau này đừng chơi chung với Bàng Kiệt nữa…”
“Vừa hay ta cũng có ý này.” Giọng nói của Bàng phu nhân từ phía sau truyền tới, bà ta một tay chống nạnh một tay véo tai của Bàng Kiệt đi tới, lạnh giọng nói: “Cái thứ bất tài con nhớ kỹ cho ta, sau này không được qua lại với Lý Kiện, nếu có bản lĩnh thì giành hạng nhất của hắn lại, nếu không cho con quỳ ở từ đường một tháng!”
Hoài Nam Hầu phu nhân lập tức nói: “Nếu hạng nhất của Kiện nhi con bị giành mất, nương coi như chưa từng sinh nhi tử là con.”
Bàng phu nhân hừ lạnh: “Nếu Kiệt nhi con ngay cả Lý Kiện cũng không bì lại, con đừng sống cho mất mặt nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Kiện: “…”
Bàng Kiệt: “…”
Nói giống như lấy hạng nhất rất đơn giản vậy…