XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 84 : Án mạng (1)
Cập nhật lúc: 2024-09-14 14:57:43
Lượt xem: 95
Trưởng thôn giận dữ răn dạy thanh niên trí thức một phen, sao bọn họ dám nói trích lời chủ tịch là sách cấm?
Có ý gì hả?
Cảm thấy bản thân ghê gớm lắm sao?
Ngay cả trích lời chủ tịch cũng chướng mắt? Có phải cũng chướng mắt cả đảng, cả nhà nước không?
Trưởng thôn răn dạy khiến đám thanh niên kia đều xấu hổ, đặc biệt khi nhìn rõ mấy chữ viết trên quyển sách bìa đỏ kia, cả đám đều lén lút nhìn nhau vài lần.
“Đúng vậy, trưởng thôn, rõ ràng sách của cháu là trích lời chủ tịch vĩ đại, lại bị bọn họ nói là sách cấm, không biết có phải bọn họ khinh thường người viết ra quyển sách này hay không? Cháu cảm thấy nên xử phạt thật nặng mới ddwowjc~”
Thịnh Ngọc Châu thêm dầu vào lửa, vì chuyện lần trước, coi như cô đã xé rách mặt với người trong khu tập thể thanh niên trí thức rồi.
Vì Thịnh Ngọc Châu được phân quá ít lương thực, dựa theo lượng cơm bình thường, không biết có thể kiên trì hai tháng hay không? Trong thôn đã phân lương rồi, dù vẫn còn thừa, nhưng sẽ không phân tiếp cho bọn họ, mà để dành cho nhu cầu khẩn cấp ngày sau….
Trưởng thôn nhìn qua Thịnh Ngọc Châu, hình như đã hiểu được đại khái. Ông ấy gõ gõ tẩu thuốc của mình: “Được rồi, các cô các cậu qua đây, xin lỗi thanh niên trí thức Thịnh đi!”
Thanh niên trí thức đều không muốn, nhưng dưới ánh mắt uy h.i.ế.p cảu trưởng thôn, dù không mấy tình nguyện, bọn họ vẫn phải xin lỗi Thịnh Ngọc Châu.
“Không sao, không sao, đều là thanh niên trí thức cả, tôi sẽ không so đo nhiều như vậy đâu.” Thịnh Ngọc Châu xua tay, thái độ vô cùng rộng lượng, khiến người khác càng bất mãn hơn.
Cố Diệp Phi
Nếu thật sự cảm thấy không vấn đề gì, sao không nói ra lời đó trước khi bọn họ cúi đầu xin lỗi?
Trước khi đi, trưởng thôn còn vứt lại một câu: “Còn nữa, chỉ tiêu về thành phố, sẽ do cán bộ trong thôn thảo luận với nhau, dựa theo biểu hiện hàng ngày của các cô các cậu để quyết định, cho nên, không cần tặng quà gì đó cho chúng tôi, biết chưa?”
Khi nói ra lời này, ánh mắt ông ấy còn đảo một vòng, thất vọng nhìn người nào đó.
Sau khi trưởng thôn đi khỏi, lời nói kia lại khơi lên nghi kỵ trong lòng mọi người.
Trưởng thôn nói vậy là có ý gì? Có người lén lút tặng quà cho trưởng thôn sao? Là vì chỉ tiêu về thành phố?
Cũng đúng thôi, sức hấp dẫn từ chuyện về thành phố quá lớn, có ai là không muốn về, nhưng trong khu tập thể có hơn hai mươi thanh niên trí thức, chỉ tiêu lại chỉ có một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-84-an-mang-1.html.]
“Ngọc Châu, cô cũng thật là, vừa rồi chúng tôi nói nhiều như vậy, cô chỉ cần nói thẳng ra là trích lời chủ tịch, không phải xong rồi sao, cần gì phải tỏ vẻ lén la lén lút…” Giang Quả Nhi vừa mở miệng, đã chỉ trích Thịnh Ngọc Châu.
Muốn kích động thanh niên trí thức vừa rồi bị ép xin lỗi Thịnh Ngọc Châu nhớ lại, cùng nhau lên án đối phương.
Thịnh Ngọc Châu liếc mắt nhìn Giang Quả Nhi một cái, khóe miệng nở nụ cười mỉa mai, sau đó lại nhìn về phía thanh niên trí thức khác: “Thay vì chỉ trích tôi, thà ngẫm lại xem nên biểu hiện tốt thế nào đi? Tôi nhớ, không phải chỉ trong khu tập thể này mới có thanh niên trí thức, hình như có một người còn gả cho nhà chủ nhiệm hội phụ nữ nhỉ?”
“Còn có người đã cưới con gái nhà họ Trần… Không biết trưởng thôn và cán bộ khác, có đưa chỉ tiêu cho bọn họ hay không…”
Câu này của Thịnh Ngọc Châu, lập tức dập tắt cảm xúc muốn giận chó đánh mèo lên người cô, khiến bọn họ lại bắt đầu khẩn trương, đúng… Đúng vậy, nghe nói…
Không được!
Bọn họ phải đi tìm hiểu một chút…
Còn về lời vừa rồi của Giang Quả Nhi, có ai để ý sao? Bây giờ mọi người còn có việc quan trọng hơn phải làm đó!
Biểu hiện tốt… Thế nào mới tính là biểu hiện tốt? Làm việc chăm chỉ có tính không? Giúp đỡ thôn dân có tính không?
Vì thế, ngày tháng sau đó, ngoại trừ Thịnh Ngọc Châu, tất cả thanh niên trí thức đều chăm chỉ như tiêm m.á.u gà, không phải đang làm việc chính là trên đường đi làm việc, người nào cũng cực kỳ bận rộn.
Thật ra Thịnh Ngọc Châu không biết thi đại học có thi chính trị và lịch sử không, nhưng mà chắc chắn sẽ có câu hỏi liên quan đến trích lời chủ tịch! Dù sao cũng vừa Kiến Quốc chưa lâu, một thế hệ vĩ nhân vẫn ở đó.
Dù không thi, bắt đầu học từ quyển sách này cũng không tệ, sẽ tạo được ấn tượng với người khác, sau này khi cô đọc loại sách khác, bọn họ sẽ không cảm thấy kỳ quái.
……
Hai ngày sau.
Một tiếng thét chói tai cắt qua chân trời yên tĩnh, lúc này, mọi người vẫn đang chìm trong giấc mộng. Cậu nhóc dậy sớm lên núi nhặt củi kia sợ tới mức bỏ chạy cuống cuồng, vừa chạy vừa thét chói tai.
“Có ai không! Có ai không! Xảy ra chuyện rồi! Có người chết! Có người chết…” Vì hoảng loạn, âm điệu thay đổi rất nhiều, vì sợ hãi, còn sắp khóc đến nơi.
Mọi người đang ngủ ngon bị đánh thức đều muốn mở cửa mắng cho thằng nhóc kia một trận, trời còn chưa sáng hẳn đã gào cái gì? Không biết bây giờ mọi người còn đang ngủ sao?