Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 127

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:51:20
Lượt xem: 45

“Đa tạ Lục chưởng quầy!” Ngưu Sơn không ngăn được nước mắt: “Ngài chính là đại ân nhân của nhà chúng ta! Ta thật sự không biết nên báo đáp ngài như thế nào, nếu ngài không chê, ta nguyện làm tiểu nhị không cần lương……”

Lục Kiến Vi sửng sốt vội nói: “Không được!”

Nàng không muốn phí công nuôi thêm một người.

Mọi người: ???

“Ngươi không cần như thế.” Lục Kiến Vi ho nhẹ một tiếng, nghĩa chính từ nghiêm nói: “Tiểu Hỉ bị độc cùng nội thương, mặc dù đã tỉnh nhưng cũng phải điều trị mấy năm, nếu ngươi không đi làm thì lấy gì nuôi hắn lớn?”

Nội tâm Ngưu Sơn sửng sốt, tức khắc lại quỳ gối trên mặt đất.

Hắn biết khách nhân giang hồ đều cao cao tại thượng, coi bá tánh tầm thường như con sâu cái kiến.

Lục chưởng quầy không chỉ cứu Tiểu Hỉ mà còn lo lắng cho sinh kế nhà hắn sau này, đúng là đại thiện nhân khó gặp.

Lục Kiến Vi phát sầu, tên này chắc sẽ không không đưa tiền dược chứ?

Vẫn là Ngưu Cường biết điều, cẩn thận hỏi nhỏ: “Lục chưởng quầy, không biết giải dược này bao nhiêu tiền?”

Lục Kiến Vi thấy bọn họ chật vật, khó có thiện tâm nói đúng giá: “Mười lượng.”

Tuy không kiếm được tiền nhưng cũng có được một cơ hội thực hành hiếm có, không tính là lỗ.

Ngưu Sơn lúc này mới nhớ đến việc này, vội nói: “Tiểu nhân không mang nhiều tiền như thế, có thể chờ tiểu nhân quay về nhà lấy hay không?”

Cho dù có phải bán đất hắn cũng phải gom đủ tiền cứu mạng.

“Đêm đã khuya, ngày mai hãy về.” Lục Kiến Vi để lại một câu như thế rồi xoay người trở về phòng.

Dược vẫn cần phải sắc, nội thương của Tiểu Hỉ cũng không thể mặc kệ.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-127.html.]

Nội lực khách nhân giang hồ có tính mài mòn nhất định, lục phủ ngũ tạng Tiểu Hỉ đã bị tổn thương, hơn nữa còn bị độc tố xâm nhập, thân thể lúc này đã yếu ớt bất kham.

Càng miễn bàn đến cổ nội lực kia còn lưu lại trong kinh mạch chưa hóa giải.

Võ giả nếu chịu công kích nội lực cùng đẳng cấp thì còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, nếu tu vi tự thân cao hơn người công kích thì có thể tự mình hóa giải.

Nếu nội lực thấp hơn người công kích liền phải chịu nội thương, nếu không thể kịp thời hóa giải nội lực đối phương, thời gian dài ở trong cơ thể sẽ phá hư kinh mạch, thậm chí là đan điền.

Hoặc là dùng dược áp chế, hoặc là biến thành phế nhân.

Tiểu Hỉ chỉ là một đứa bé không biết võ công, chờ đợi nó chỉ có tử vong.

Lục Kiến Vi nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tiểu Khách, trước đây ngươi có nói công pháp của ta có thể hấp thu nội lực người khác đúng không, sẽ ra sao nếu ta dùng phương pháp này hóa giải nội lực trong kinh mạch Tiểu Hỉ?”

“Ta không có nói.” Tiểu Khách phũ bỏ trách nhiệm: “Tất cả đều do ngươi tự suy đoán.”

Lục Kiến Vi cười khẽ, không phủ nhận chính là thừa nhận.

“Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, tùy tiện ra tay rất dễ bị phản phệ.” Tiểu Khách vẫn có chút lo lắng cho nàng.

Lục Kiến Vi: “Cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ qua việc lớn.”

Nàng muốn mau chóng tăng lên cấp bậc, nếu chỉ có thể từng bước tu luyện, cho dù thiên phú có cao đến đâu thì cũng phải mất vài năm mới có thể trở thành cao thủ hàng đầu.

Đừng nhìn Yến Phi Tàng mới 30 tuổi đã là cao thủ cấp sáu, hắn cũng phải cần cù chăm chỉ học hơn hai mươi năm mới đạt tới cảnh giới như hiện tại.

Thiên phú của hắn cũng xem như đứng đầu, gia thế cũng không tầm thường, tài nguyên tu tập võ học đương nhiên không thiếu, thế nhưng cũng phải mất hơn hai mươi năm thời gian.

Lục Kiến Vi chờ không nổi.

Nàng cần phải tìm đường tắt mới có thể trong khoảng thời gian ngắn sở hữu thực lực cường đại, như thế mới bảo đảm sự nghiệp kiếm tiền sau này của nàng được tiến hành thuận lợi.

Nếu chỉ mở khách điếm tiếp đón khách nhân thì cả đời Lục Kiến Vi cũng không mua nổi đạo cụ xuyên về hiện đại.

Nếu Vô Danh công pháp có công hiệu “Hút tinh đại pháp” thì vì sao không thử một lần?

Loading...