Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 151
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:56:27
Lượt xem: 7
“Không phải là không có thành ý.” Sài Côn nhẹ nhàng giải thích: “Hiện tại không có người nào giải được câu đó, ngươi đột nhiên nói mình giải được, chúng ta lo lắng cũng là lẽ đương nhiên.”
Ôn Trứ Chi chậm rãi nói: “Nếu đã không tin ta, hà tất lại cùng ta làm ăn?”
“Ôn công tử, lúc trước ngươi cùng Lục chưởng quầy giao dịch có nhắc đến vị trí bảo vật, cũng nhắc đến bản đồ cơ quan gì đấy, ta nghĩ đó chắc hẳn cũng là một manh mối quan trọng, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau trước, đợi khi hoàn toàn tin tưởng lại bàn đến vụ làm ăn thứ hai, ngươi thấy thế nào?” Sài Côn chân thành đề nghị.
Ôn Trứ Chi ngẩng đầu nhìn hắn cười.
“Một người mười vạn lượng, ta sẽ nói cho các ngươi vị trí bảo vật.”
Hai người: “...”
Tên c.h.ế.t tiệt này cũng giống Lục chưởng quầy!
“Các ngươi còn chê nhiều?” Nhạc Thù ở bên cạnh cười lạnh: “Trong đó có vô số vàng bạc châu báu, đòi mười vạn thì đã sao? Thiên Lí Lâu và Hắc Phong Bảo đã nghèo đến mức này rồi sao? Ngay cả mười vạn cũng không có.”
Lam Linh cười như chuông bạc: “Nhạc thiếu trang chủ nói đùa rồi, ta không phải chê tiền nhiều, mà là đang lo lắng cho tương lai. Nếu như nơi đó không có bảo vật, ta không phải lỗ to rồi sao? Ôn công tử có Lục chưởng quầy bảo vệ, đến lúc đó ta cũng không thể làm gì được hắn.”
“Chí phải chí phải.” Sài Côn nói theo.
Ôn Trứ Chi: “Các ngươi muốn thế nào?”
“Ngươi nói cho bọn ta vị trí, đến lúc tìm được bảo vật thì linh dược thuộc về ngươi, cho ngươi một phần mười bảo vật, không cần ngươi xuất thủ ra sức, ngươi chỉ cần đợi ở đây là được.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“...”
Bầu không khí đột nhiên an tĩnh.
Lục Kiến Vi đang ở sau quầy đọc sách, phàn nàn với hệ thống: “Tiểu Khách, ngươi xem đám người này kẻ sau lại mưu mô hơn kẻ trước. Nói dễ nghe là không cần ra sức, nhưng đến lúc lấy được bao nhiêu bảo vật không phải vẫn do bọn họ quyết định hay sao, bọn họ nói bảo vật chưa tới một vạn lượng, chỉ phân cho Ôn phú hàomột ngàn lượng, ai dám phản bác đây?”
“Có lẽ là do gần mực thì đen.” Tiểu Khách cảm thán.
Lục Kiến Vi híp mắt: “Ngươi đang ám chỉ ta?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-151.html.]
Tiểu Khách: “Là tự ngươi cảm thấy như thế, không liên quan gì đến ta.”
Ba người trong sân lại rời đi trong không khí không mấy vui vẻ.
Không lâu sau, A Nại và Yến Phi Tàng phát cháo quay về, vội vàng uống một bát nước rồi đi tìm Tiết Quan Hà.
“Hôm nay gặp được cha ngươi, cha ngươi tâm trạng không tốt, ta hỏi rồi, hắn nói gần đây trong thành không an toàn, liên tiếp c.h.ế.t mấy mạng người, đều là bị người ta hạ độc, quan phủ tra ra được đó không phải là loại độc thông thường, đã báo cho Huyền Kính Tư rồi.”
Tiết Quan Hà vô cùng kinh ngạc: “Người c.h.ế.t là ai? Gia đình ta không sao chứ?”
“Gia đình ngươi không sao, người c.h.ế.t cũng không phải nhân vật lớn, ta không nhớ rõ.”
Tiết Quan Hà tim đập thình thịch, mặt trắng bệch nói: “Hi vọng Huyền Kính Tư sớm ngày tra rõ án mạng.”
“Hai ngươi có nhớ lần trước Ngưu Tiểu Hỉ theo cha vào thành họp chợ cũng trúng độc không?” Nhạc Thù đột nhiên nói.
Mọi người: “...”
“Ngưu Tiểu Hỉ cái gì?” Yến Phi Tàng hỏi.
A Nại: “Lúc đó ngươi đang bế quan nên không biết. Là một đứa bé trúng Quần Phương Đó, cha nó đến cầu cứu Lục chưởng quầy.”
Yến Phi Tàng kinh ngạc, lúc hắn đang bế quan rốt cuộc khách điếm đã xảy ra chuyện gì?
“Lâm Tòng Nguyệt không phải đã sớm c.h.ế.t rồi sao? Tại sao còn xuất hiện Quần Phương Đố?”
Lâm Tòng Nguyệt chính là người chế tạo ra Quần Phương Đố, nàng hạ độc g.i.ế.c hại những kẻ bạc tình trong thiên hạ, dẫn đến giang hồ phẫn nộ, bị người truy lùng bao vây cuối cùng mất mạng.
Quần Phương Đố từ đó cũng biến mất trong giang hồ.
Đương nhiên, hai năm sau khi nàng chết, giang hồ thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện chuyện Quần Phương Đố hại người, nhưng đều được Thần Y Cốc giải quyết.
Mọi người đều đoán rằng có người lúc Lâm Tòng Nguyệt còn sống đã mua độc từ trong tay nàng.
Sau này Quần Phương Đố cũng không còn xuất hiện nữa.