Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 276
Cập nhật lúc: 2024-10-06 06:51:05
Lượt xem: 51
“Ôn công tử, đây là thư thiếu đông bảo ta mang tới cho ngài. Nếu ngài muốn hồi âm, tiểu nhân có thể mang về.”
Ôn Trứ Chi nhận lấy: “Vất vả rồi.”
Hắn mở thư ra, bên trong chỉ có ít ỏi mấy chữ, một là đề cập tới việc Bát Phương khách điếm khai trương, hai là dò hỏi Lục Kiến Vi có phải có Bạch Ngọc Linh Chi đan thật hay không.
“A Nại, giấy bút.”
A Nại lập tức mang văn phòng tứ bảo tới.
Ôn Trứ Chi viết thư sau đó giao cho quản sự.
“Ôn công tử, tiểu nhân cáo từ.” Quản sự cất thư gọn gàng, rời khỏi phòng, lại vòng về thính đường chào Lục Kiến Vi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi bảo Tiết Quan Hà đi tiễn.
Khi đi ngang qua tiền viện, quản gia theo bản năng nhìn lướt qua chuồng ngựa, lúc thấy mấy cái đầu nghiêng nghiêng dựa vào tường thì hoảng hốt.
Đệ tử của Võ Lâm Minh quả nhiên đã bị bắt, còn bị trói ở chuồng ngựa, cùng ăn cùng ngủ với mấy con ngựa.
Quả thực thảm không nỡ nhìn.
Hắn phải nhanh chóng về Nam Châu báo cáo việc này với thiếu đông gia.
Người xa lạ rời đi, không khí trong phòng càng thêm hoà thuận vui vẻ, mọi người đều từng ở cùng nhau trong mấy tháng, cùng nhau chứng kiến những chuyện trước kia của Bát Phương khách điếm, lại cùng đắc tội Thanh Long Bang, đề tài rất nhiều.
Người tham dự trò chuyện bao gồm Ngụy Liễu, Trương bá, Nhạc Thù và Tiết Quan Hà, từ Giang Diệu Tổ cho tới thiếu chủ Thanh Long Bang, lại nói đến bang chủ Thanh Long Bang.
“Nói cách khác, cấp bậc cao nhất trong Thanh Long Bang này cũng chỉ mới cấp năm, Giang Diệu Tổ chẳng qua chỉ là một phú thương được bang phái chống lưng cho, tại sao có thể kiêu ngạo ương ngạnh như thế?” Những người bên cạnh Tiết Quan Hà đều là cao thủ, ánh mắt bị nâng lên quá cao.
Ngụy Liễu nói: “Giang Châu vốn chẳng có mấy đại tông đại phái, lúc trước có Bạch Hạc sơn trang và Nhàn Vân sơn trang, bang chủ Thanh Long Bang không thể ngẩng cao đầu, hiện giờ trở thành bang phái lớn nhất ở Giang Châu, cuối cùng cũng có cơ hội phát tiết những ấm ức trước kia, đám thuộc hạ đương nhiên học theo.”
“Thật là ngang ngược.” Tiết Quan Hà lắc đầu, rót thêm trà cho Lục Kiến Vi, “Giang gia không nhân nghĩa.”
“Thực ra trước kia Giang gia không phải như vậy đâu.” Trương bá nói: “Khi Giang đông gia còn quản lý việc làm ăn, làm người vô cùng phúc hậu. Chỉ là đứa con trai này không nên thân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-276.html.]
Nhạc Thù: “Xem ra hổ phụ cũng sinh khuyển tử.”
“Cũng không phải.” Trương bá lắc đầu thở dài.
“Có ý gì?”
A Điều nãy giờ vẫn luôn im lặng thình lình nói: “Ta biết hắn.”
Tiết Quan Hà lập tức quay đầu hỏi: “Ngươi biết ai?”
“Giang Diệu Tổ.” Sắc mặt A Điều lạnh nhạt.
Tiết Quan Hà suy đoán: “Có phải là trước đây ngươi từng đi theo Hồ Cửu Nương tới Giang Châu, cho nên từng gặp hắn?”
“Không phải.”
“Vậy thì cái gì?”
A Điều nói: “Hắn không phải nhi tử ruột của Giang Vận Xương.”
“Ngươi biết Giang Vận Xương?” Trương bá kinh ngạc, giải thích với những người khác: “Giang Vận Xương chính là chủ nhân của Như Quy khách điếm.”
Lục Kiến Vi ngửi thấy mùi dưa, bất động thanh sắc ngồi ngay ngắn lại.
“A Điều, ngươi theo chúng ta tới Giang Châu không phải chỉ vì trả tiền đúng không?”
A Điều: “Ừm.”
“Trước đây ngươi từng nói ngươi không phải họ Hồ.” Tiết Quan Hà đột nhiên nhớ tới: “Có phải vì ngươi nhớ ra họ của mình rồi không?”
Lòng Trương bá thịch một tiếng, tinh tế đánh giá mặt mũi A Điều.
“Ta vừa rồi nói không phải ý chỉ hổ phụ cũng sinh khuyển tử, mà là muốn nói với các ngươi Giang Diệu Tổ không phải nhi tử ruột của Giang Vận Xương. Giang Vận Xương có một nữ nhi, đã mất tích vào mười năm trước, khi chỉ mới sáu tuổi.”
Lục Kiến Vi ngữ điệu điềm tĩnh nói: “A Điều, ngươi là nữ nhi của Giang Vận Xương.”
“Đúng vậy.” Sắc mặt A Điều không chút gợn sóng, hơi thở, nhịp tim đều không có gì bất thường, dường như chỉ là người ngoài cuộc đang nói về chuyện cũ, hoàn toàn không có sự vui sướng khi tìm được người thân.
Hai người Tiết Quan Hà, Nhạc Thù đồng thời há to miệng, ngay cả Yến Phi Tàng đều nhịn không được nhìn về phía nàng.