Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 354
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:57
Lượt xem: 55
"Ta nhớ sáu người trong chuồng ngựa cũng có người cấp sáu, vì sao lại phải nghe lệnh của hắn?”
"Dương Kỷ Độ là cấp sáu đỉnh phong, cao hơn bọn họ, hơn nữa hắn ở Thiên Khôi Đường kinh doanh nhiều năm, có uy vọng tích luỹ xưa nay."
Lục Kiến Vi gật đầu, lại hỏi: "Cổ trùng từ đâu mà đến? Đừng nói với ta là Võ Lâm Minh còn nuôi côn trùng đấy nhé?”
"Hắn khai là ngẫu nhiên lấy được cổ phương, nuôi mười năm, sau đó tự mình lén lút nuôi dưỡng sát thủ.”
"Chu gia thật sự có Cực Địa Kim Tằm sao?”
"Hắn nói như vậy.”
"Vậy đã lấy được chưa?”
"Chưa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi lắc đầu: "Mưu đồ gì vậy không biết?”
Đã có quyền thế như vậy, sống một đời bình yêh không tốt sao? Cả ngày g.i.ế.c tới g.i.ế.c lui, khiến cho giang hồ không được yên bình.
Ôn Trứ Chi cười nói: "Nếu thế nhân đều thông suốt như Lục chưởng quầy thì Huyền Kính Tư cũng không cần thiết phải tồn tại.”
"Quá khen rồi.”
Lục Kiến Vi lột xong một đĩa thì đứng dậy bưng lên lầu chậm rãi hưởng dụng, nàng mới đi vài bước lại dừng lại xoay người.
Đĩa hạch đào vươn đến trước mặt Ôn Trứ Chi.
"Ngươi ăn không?”
Ôn Trứ Chi sửng sốt một chút, sau đó đưa tay lấy một hạt.
"Đa tạ.”
"Không cần khách khí.”
Lục Kiến Vi bưng đĩa đi, thân ảnh nàng biến mất ở chỗ ngoặt cầu thang.
Ôn Trứ Chi vuốt nhân hạch đào, cúi đầu nhìn một lát sau đó bỏ vào trong miệng.
Trong hương thơm giòn tan xen lẫn vị hơi chát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-354.html.]
Sau khi chân tướng vụ án Chu gia được phơi bày, bên bị ảnh hưởng lớn nhất chính là Võ Lâm Minh và Thiên Lí Lâu. Chưa bàn đến việc Cực Địa Kim Tằm có tồn tại hay không.
Mấu chốt là, bọn họ đều hắt nước bẩn vào Lục Kiến Vi.
Bên ngoài thì chỉ là hành vi cá nhân của Dương Kỷ Độ và Hạ Hoài Cốc, nhưng bọn họ ở trong môn phái đều có địa vị rất cao, một khi khi đã làm ra loại chuyện này, môn phái không có khả năng trong sạch.
Cho dù không có tội xúi giục cũng mang tội không biết quản lý.
Lục chưởng quầy là ai?
Là người được Võ Vương cấp chín che chở!
Lai lịch của nàng bí ẩn, tu vi cao thâm khó lường, cũng chưa có ai thăm dò được nội tình sư môn đằng sau nàng.
Đối với người như vậy, dù có cẩn thận đến đâu cũng không quá đáng.
Võ Lâm Minh phản ứng cực nhanh, công khai xin lỗi Lục Kiến Vi, cũng biểu lộ ngay hôm đó sẽ mang theo hậu lễ đi tới Giang Châu bồi tội.
Tiếp đến là Thiên Lí Lâu cũng tỏ vẻ áy náy, mặt trời chưa lên cao đã tới cửa nhận lỗi.
Nghe được hai chữ "hậu lễ", Lục Kiến Vi trong nháy mắt có tinh thần hẳn lên.
Võ Lâm Minh tài đại khí thô, tài sản sâu khó lường, hai trăm vạn lượng cũng có thể tuỳ tiện lấy ra, hậu lễ này chỉ sợ sẽ vượt xa hai trăm vạn lượng.
Mà số tiền này sẽ được nhập vào tài khoản riêng của nàng!
"Trước kia nghe nói Võ Lâm Minh hội tụ anh kiệt thiên hạ, ta còn nghĩ khi trưởng thành ra ngoài xông xáo giang hồ, nhất định phải đến Lạc Châu thăm thú một phen.” Trong nội tâm Nhạc Thù có cảm giác rất khó chịu: “Không ngờ bên trong lại mục nát như vậy.”
"Nơi nào cũng có mặt sáng mặt tối, nơi có người thì ắt sẽ có dục vọng.” Lương Thượng Quân lại bắt đầu văn vẻ bi quan của hắn.
Yến Phi Tàng: "Có dục vọng cũng là chuyện thường tình, nhưng không thể vì thế mà gây tổn thương cho người vô tội.”
"Không sai, ta cũng có dục vọng riêng, ta muốn luyện thành võ công tuyệt thế, nhưng so với g.i.ế.c người cướp đoạt linh vật, ta càng nguyện ý dựa vào sức mình đi từng bước một.” Tiết Quan Hà chính trực nói.
Vân Huệ bưng lên một đĩa mật đào căng mọng: “Đây là mật đào được vận chuyển từ Nam Châu tới đây, ta đã rửa sạch rồi, các ngươi mau nếm thử đi.”
Nói xong nàng đưa một quả cho A Điều.
A Điều nhận lấy rồi cắn một miếng, quả đào mọng nước, bên ngoài vẫn còn một lớp phấn mỏng, phần thịt bên ngọt ngào, ăn cực kì ngon miệng.
"Ăn ngon!”
Những người còn lại cũng đều đưa tay ra lấy.