Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 368
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:03:17
Lượt xem: 56
"Chưởng quầy, không dám giấu giếm ngài, ta thật sự chưa từng tính thử." Trương bá cười ha ha nói: "Theo quan sát của ta, số tiền mỗi năm Thanh Long Bang thu được từ thủy vận khoảng chừng năm trăm vạn lượng."
"Nghe có vẻ như không quá nhiều."
"Chưởng quầy, năm trăm lượng đối với bá tánh bình thường mà nói đã là một số tiền khổng lồ, năm trăm vạn lượng lại càng nhiều hơn.”
Lục Kiến Vi chợt bừng tỉnh.
Gần đây kiếm được quá nhiều tiền, suýt chút nữa nàng đã quên mất tâm tình luyến tiếc khi tiêu một văn tiền hồi mới xuyên đến.
"Quả thật không ít."
"Năm trăm vạn lượng cũng không phải là lãi ròng, còn phải trừ đi số tiền thuê nhân công, thuyền bè, vũ khí, quần áo, lương thực, nhà cửa, các loại chi phí vận chuyển của Thanh Long Bang trong một năm, sau đó còn phải hiếu kính lên phía trên, số tiền thật sự còn dư lại chỉ là một ít số lẻ."
Lục Kiến Vi đã rõ.
Cho nên lời Hồng Hạ nói có câu là sự thật, những của cải đó của lão đều do tích cóp bao nhiêu năm mới có được.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bận rộn suốt đời, đến cuối cùng đều phải nuôi béo người khác, người khác còn không màng đến sống c.h.ế.t của lão.
Theo một mức độ nào đó, Hồng Hạ cũng có thể được coi là điển hình nhân viên bán mạng cho tư bản.
Nếu như doanh thu của Trường Kình Bang cũng tương tương với lão, hai bang hợp nhất, mỗi năm tổng cộng thu được một ngàn vạn lượng, doanh thu sau năm năm sẽ là năm trăm vạn lượng.
Lục Kiến Vi đã có bảy trăm vạn lượng trong túi, trong lòng không có bao nhiêu xao động.
Nàng lại hỏi thêm một vấn đề không liên quan.
"Ngươi có biết quan phủ thu bao nhiêu phần thuế vận chuyển đường thủy không?"
Trương bá suy nghĩ một chút, suy đoán nói: "Thuế nông nghiệp bình thường không vượt quá năm phần, thuế vận chuyển đường thủy khẳng định phải cao hơn thuế nông nghiệp, sáu bảy phần, bảy tám phần đều có khả năng."
"Quan phủ có từng thu thế Thanh Long Bang hay chưa?"
"Chưởng quầy nói đùa rồi."
Như vậy nghĩa là không có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-368.html.]
Yến Thất vừa xuất hiện đã muốn hợp nhất hai bang, cũng thu sáu phần doanh thu, mục đích rất rõ ràng.
Nàng sẵn sàng chia ra một phần, ắt hẳn cũng chỉ vì xây dựng hình tượng một kẻ tham tài nhưng lại cúi đầu trước "cường quyền", che giấu tai mắt người khác mà thôi.
Đây là có mục đích.
Nếu như đối tượng hiếu kính của Thanh Long Bang biết được việc này, nói không chừng sẽ nổi trận lôi đình, muốn đến tìm Yến Thất gây rắc rối.
Yến Thất cố ý kéo theo nàng, là muốn mượn uy thế của Võ Vương cấp chín?
Hồng Hạ ở trên thuyền, nội tâm lúc này tràn đầy u sầu cùng nghi hoặc.
Lão không dám hỏi Yến Thất, chờ đến khi nàng đi vào khoang thuyền nghỉ ngơi, lão mới nhỏ giọng nói với Tôn Kình: "Các ngươi thật sự định thôn tính Thanh Long Bang sao?"
Tôn Kình tức giận liếc lão một cái.
"Nếu không thì sao? Nói giỡn với ngươi chắc?"
"Nếu như bị phía trên biết, bọn họ sẽ giáng tội." Hồng Hạ thở ngắn than dài: "Võ công của Yến Võ Vương thật sự cao thâm, nhưng những người ở trên cũng không thể dễ dàng đắc tội."
Tôn Kình cười nhạo: "Ngươi biết cái rắm gì."
Các thế lực nắm bắt tin tức nhanh hơn Hồng Hạ tưởng. Một ngày sau khi Thanh Long Bang bị bắt sáp nhập, đã có người tiến đến chất vấn.
Yến Thất không có ra mặt.
Ngược lại Tôn Kình vui vẻ cười nói: "Nếu ngươi không ngại thì có thể đi hỏi Lục chưởng quầy của Bát Phương khách điếm."
Nngười tới sau khi nghe hắn nói, sắc mặt lộ vẻ khó xử, giây tiếp theo liền chắp tay cáo từ.
Hồng Hạ chứng kiến vào mắt.
Những người mà trước đây lão không thể không cẩn thận hầu hạ, thế mà cũng có mặt hèn nhát như vậy.
Nếu con người sống đủ lâu, thật sự là cái gì cũng có thể nhìn thấy.
Sớm biết sẽ như thế, lão đã không cần cẩn thận phục tùng bọn chúng, đáng ra nên sớm chạy tới quy phục Bát Phương khách điếm.
Trở thành sâu kiến thời gian dài, Hồng Hạ cũng đã quên mất cách phản kháng.
Năm ngày sau, Yến Thất đúng hẹn mang tiền bạc và sổ sách đến.