Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 370
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:03:20
Lượt xem: 51
Bản thân nàng cũng từng không có vị thế, làm việc gì đều không thể không cẩn thận, nàng có thể nhìn ra được khó xử của Huyền Kính Tư.
Nếu nàng là chỉ huy sứ của Huyền Kính Tư, đấu trí đấu dũng với các thế lực khắp võ lâm suốt mười mấy năm, sau đó đột nhiên có một khách điếm thần bí quỷ dị xuất hiện trên giang hồ, nàng cũng sẽ phòng bị hoài nghi, muốn tìm hiểu thông tin chi tiết về đối phương.
Đặc biệt là khi hậu nhân của Bạch Hạc sơn trang cũng ở trong khách điếm.
Thăm dò lần trước ở Phong Châu đã xem như quá khứ, nể tình nhà giàu số một họ Ôn nhiều lần tặng tiền, hơn nữa còn chủ động thẳng thắn, nàng không so đo với hắn.
Một ngày sau, đội ngũ bồi tội của Võ Lâm Minh cuối cùng cũng đã đến Giang Châu.
Người dẫn đầu chính là người quen cũ, Chử Ngọc Đài của Văn Xương Đường, phía sau hắn còn có một người khác đi theo, người nọ mặc trang phục đệ tử Võ Lâm Minh, tay cầm trường kiếm, rất có phong phạm của thiếu hiệp.
Nhưng hắn lại vặn vẹo trước cửa, hoàn toàn không muốn bước vào khách điếm.
Mọi người nhìn thấy thì liên tục cười thầm.
Du thiếu hiệp Du Tiệm Thanh thế mà lại bị phái đến bồi tội, Võ Lâm Minh thật rất có ý tứ, bọn họ không sợ đệ tử yếu ớt của mình nảy sinh tâm ma từ đây sao?
Cũng không biết là tên quỷ bỡn cợt nào nghĩ ra cái trò này.
Chử Ngọc Đài cũng giống như lần trước, cả người hào hoa văn nhã, dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm.
Hắn chắp tay hướng khách điếm nói.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Lục chưởng quầy, vụ án ở Chu gia là sơ suất của Võ Lâm Minh chúng ta, thế mà lại để người phía dưới phạm phải tội nghiệt như thế, còn suýt chút nữa đã hủy hoại thanh danh của ngài, Chử mỗ nghe theo mệnh lệnh của minh chủ, cố ý đến đây bồi tội."
"Chuyện này không chỉ liên quan đến danh tiếng. Nếu như ta không có thực lực tự bảo vệ mình, thứ chờ đợi ta sẽ là chỉ trích mắng nhiếc của hàng vạn người, cuối cùng còn mất mạng một cách oan uổng." Sắc mặt của Lục Kiến Vi lãnh đạm: "Lời xin lỗi ta sẽ nhận lấy, nhưng trò hề Võ Lâm Minh vừa ăn cướp vừa la làng, ta sẽ khắc sâu trong lòng."
Chử Ngọc Đài: "…"
Hắn xoay người lại nhìn Du Tiệm Thanh, ánh mắt trở nên sắc bén.
Cho dù Du Tiệm Thanh không tình nguyện đi chăng nữa, hắn cũng không thể không nghe theo sự sắp xếp trong minh, nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên quỳ xuống trên mặt đất, cúi đầu thấp đến mức cằm có thể chạm đến ngực.
"Lục chưởng quầy, lúc trước là do ta lỗ mãng, xin ngài tha thứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-370.html.]
"Dương Kỷ Độ là gì của ngươi?"
"Cái gì?" Du Tiệm Thanh nhất thời không kịp phản ứng lại, chần chờ nói: "Hắn là phó đường chủ, chúng ta nghe theo sự sắp xếp của hắn."
"Là hắn bảo ngươi vu hãm cho ta?"
"Hắn…" Du Tiệm Thanh chần chừ một lúc lâu mới cúi đầu đầy hổ thẹn: "Hắn nói ngươi rất khả nghi cho nên bảo ta tới tìm ngươi hỏi chuyện."
"Ồ, sau đó ngươi liền nhận định ta là hung thủ?"
"… Đúng vậy."
Lục Kiến Vi rất có hứng thú nhìn về phía Chử Ngọc Đài, nàng không nói gì nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
Đây là đệ tử mà Võ Lâm Minh đã cẩn thận bồi dưỡng ra sao?
Coi rẻ thế tục, kiêu ngạo tự mãn.
Chử Ngọc Đài đã không nhịn được, nhân cơ hội dẫm đạp Thiên Khôi Đường.
"Cách đào tạo đệ tử giữa các phân đường trong minh không giống nhau, Thiên Khôi Đường thiên về chiến đấu, đệ tử tuổi trẻ khí thịnh, rất dễ xúc động giận dữ, hành vi cử chỉ không suy xét trước sau cho nên mới gây ra tai họa như hôm nay."
Du Tiệm Thanh mím chặt môi.
Hắn sợ bản thân không thể nhịn được mà nhảy dựng lên đánh một trận.
Lục Kiến Vi cười khẽ.
"Du thiếp hiệp bao nhiêu tuổi rồi?"
Du Tiệm Thanh cắn răng: "Hai mươi chín tuổi."
Cái tuổi này mà cũng có thể xưng là "thiếu hiệp" sao?
Thật không hiểu được những xưng hô trong chốn giang hồ.
"Lớn hơn ta ba tuổi." Lục Kiến Vi dùng giọng điệu bình tĩnh nhất để nói ra lời lẽ khinh miệt: "Quả thật là đủ trẻ tuổi."