Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 431
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:20:01
Lượt xem: 68
Trở lại Thược Dược Cư, Thượng Quan Dao nói: “Bằng hữu của ngươi cũng là bằng hữu của ta, ngày mai ta cùng ngươi ra cốc.”
“Không cần.” Lục Kiến Vi mỉm cười nói: "Nàng bởi vì sinh bệnh mà sắc mặc không tốt, hiện giờ không muốn gặp người khác.”
“Là vậy sao, vậy ta không đi, chờ tin tức tốt của các ngươi.”
Lục Kiến Vi trở về phòng, một lần nữa lấy ra bút ký của Đậu Đình.
“Ngươi không sợ tìm không ra người bệnh, bị phát hiện sao?” Tiểu Khách hỏi.
Lục Kiến Vi khẽ lắc đầu: “Không sợ. Ăn cơm trước đi, ta nhìn thấy một thứ rất thú vị.”
Nàng chỉ vào trang sách trước mặt.
Khi Bạch Quả tới kêu nàng, nàng chỉ vội vàng nhìn lướt qua, chưa xem cẩn thận, nhưng mới vừa rồi lúc nói chuyện với Đậu Đình, trong đầu nàng không ngừng hiện lên mấy chữ mấu chốt.
Sau “Quần Phương Đố” là tâm đắc mới của Đậu Đình.
—— Chứng nội lực ký sinh.
Đây là một khái niệm mới lạ, nhưng bản chất cũng không quá xa lạ. Nội lực ký sinh chính là chỉ nội lực của người khác sống nhờ trong kinh mạch của người bệnh, thậm chí là trong đan điền, tạo thành triệu chứng tổn hại đối với kinh mạch và đan điền.
Lúc trước Lục Kiến Vi đã cứu chữa không ít người như vậy.
Đậu Đình đã nghiên cứu chứng bệnh này nhiều năm trước?
Trách không được muốn dụ nàng vào cốc, buộc nàng giao ra phương pháp chẩn đoán và điều trị.
Xem tâm đắc này có thể biết lão không thành công, cuối cùng hình như là bỏ cuộc, ký lục ghi chép cực kỳ qua loa.
Phần sau của bút ký chỉ có nghiên cứu về phương thuốc và thuốc độc.
Lão đối với phương diện độc dược rất hiểu biết, có thể nhìn ra được là một người có tài năng.
Sau khi Lục Kiến Vi lật xem bút ký, trong lòng thoáng có thêm vài phần hiểu rõ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quả nhiên, tự trọng là không được, muốn tiến bộ thì cần phải giao lưu nhiều hơn với thế giới bên ngoài.
Nàng mở ra trang sau, ánh mắt đột nhiên dừng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-431.html.]
Không ngờ lại là ghi chép về chứng nội lực ký sinh!
Từ cách viết và thói quen ghi chép có thể thấy không giống với phong cách của Đậu Đình, thậm chí cảm giác có chút quen thuộc.
Là Lâm Tòng Nguyệt!
Nàng cũng đã nghiên cứu phương pháp giải quyết chứng bệnh này, hơn nữa đã có được một chút thành quả.
Dường như có một bàn tay phá tan lớp sương mù, Lục Kiến Vi đột nhiên hiểu rõ tất cả mọi chuyện.
Tiếng xấu của Lâm Tòng Nguyệt, việc nàng làm mất y thư, Quần Phương Đố, chứng nội lực ký sinh… đều liên kết chặt chẽ với nhau bằng một sợi dây.
Sợi dây này chính là bút ký trong tay nàng.
Lục Kiến Vi dường như nhìn thấu được sự thật mười năm trước, trong lòng nóng lên, đây là sự tiếc nuối và kính trọng đối với một đại phu thiên tài.
Những người có liên quan hiện giờ chỉ còn lại Đỗ Hàn Thu và Đậu Đình.
Phải làm thế nào mới có thể đào ra sự thật từ trong miệng bọn họ?
Lục Kiến Vi cẩn thận nhớ lại, từ khi Đỗ Hàn Thu xuất hiện ở khách điếm, cho đến mỗi một câu mà Đậu Đình nói với nàng hôm nay, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Nàng nổi danh là nhờ vào việc có thể chữa trị cho người bị nội lực ký sinh, Đỗ Hàn Thu mượn vụ án của Uông Trì Tiết mà vào ở khách điếm, muốn hạ độc bắt cóc nàng.
Sau khi kế hoạch bị phát hiện, Thần Y Cốc Đậu Đình ra mặt chuộc người, cũng mời nàng đi tới Thần Y Cốc để sao chép sách thuốc của Lâm Tòng Nguyệt.
—— Phàm là người có hiểu biết về Bát Phương khách điếm đều sẽ không hành động liều lĩnh như thế.
Ý nghĩa của hành động liều lĩnh này rất đáng để nghiên cứu.
Quan hệ của A Điều và Hồ Cửu Nương không phải bí mật, chuyện A Điều trúng độc cũng không cố ý giấu giếm, người có ý muốn điều tra chắc chắn có thể điều tra ra, huống chi Thần Y Cốc có được mạng lưới quan hệ mạnh.
Ngoại trừ lai lịch của nàng, chi tiết của mọi người trong khách điếm chỉ sợ đều đã bị điều tra rõ ràng.
Nàng cần một nửa sách thuốc kia của Lâm Tòng Nguyệt là việc đã được chứng thực.
Nếu như đây là cái bẫy để dụ nàng tự mình vào Thần Y Cốc, từ đó chiếm đoạt phương thuốc và cách chữa trị trong tay nàng, cách nghĩ thế này rất hợp lý.
Nhưng có một vấn đề, ai cũng biết Bát Phương khách điếm có Võ Vương cấp chín chống lưng, tại sao Đậu Đình lại có can đảm khiêu khích nàng?
Rốt cuộc lão dựa vào cái gì?