Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 462

Cập nhật lúc: 2024-10-08 05:52:00
Lượt xem: 52

Ngân châm đ.â.m huyệt đã không còn tác dụng.

Nàng quyết định thật nhanh: " A Nại, đỡ công tử nhà ngươi ngồi dậy.”

A Nại không hỏi bất cứ câu nào, tuân theo lời nàng đỡ Ôn Trứ Chi dậy.

"Lục chưởng quầy, còn cần làm gì nữa không?”

Lục Kiến Vi nói: "Chỉ dựa vào sức mạnh của một mình hắn, tạm thời không cách nào triệt để áp chế độc tố, ta sẽ dùng nội lực trợ giúp hắn.”

"Nội lực?” Ánh mắt A Nại nhìn Lục Kiến Vi cực kỳ phức tạp: “Việc này cực kỳ nguy hiểm, Lục chưởng quầy, rất có thể nội lực của công tử sẽ bài xích ngươi, nếu như ngươi bị phản phệ, cho dù ta có muôn lần c.h.ế.t cũng không hết được tội.”

Lục Kiến Vi cười nói: "Không sao, nhưng tiền khám bệnh không chỉ chừng này.”

Đối với nàng mà nói, không tồn tại loại chuyện phản phệ, có thể kiếm được nhiều tiền hơn thì tại sao lại không làm?

Vân Mộng Hạ Vũ

"Nhưng...”

A Nại quả thực khó xử, hắn vừa muốn Lục Kiến Vi cứu công tử nhà mình, lại không muốn Lục Kiến Vi bởi vậy mà lâm vào nguy hiểm.

Tiền tài căn bản không quan trọng.

"Ở Quy Hạc Cư, công tử nhà ngươi đều nghe ta an bài.”

A Nại: “...”

Được thôi, hắn ngậm miệng.

Đây không phải lần đầu tiên Lục Kiến Vi dùng nội lực thăm dò vào kinh mạch người khác.

Nàng nhấc bàn tay đang rủ xuống của Ôn Trứ Chi, nắm cổ tay hắn, dùng phương thức bắt mạch, phân ra một luồng nội lực tiến vào kinh mạch.

Vốn là phương pháp điều trị quen thuộc, trên người những bệnh nhân hôn mê khác trăm phát trăm trúng, Lục Kiến Vi nhẹ nhàng như thường, sắc mặt không chút khó chịu nào.

A Nại nhìn sắc mặt nàng, tảng đá lớn trong lòng thoáng rơi xuống đất.

Không bị phản phệ là tốt rồi...

Ôn Trứ Chi đột nhiên mở mắt ra, trở tay định chế trụ Lục Kiến Vi, nhưng sau khi chạm vào khuôn mặt nàng, đầu ngón tay bỗng nhiên buông lỏng.

"Lục chưởng...” Chỉ phun ra hai chữ, sau đó lại hôn mê bất tỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-462.html.]

Lục Kiến Vi: ...

Nàng tiếp tục đẩy nội lực vào, lần này đã không còn bất kỳ sự ngăn cản nào.

Nói hắn cảnh giác không cao thì hắn cho dù đang hôn mê cũng có thể bừng tỉnh; nói hắn cảnh giác cao thì hắn lại mặc kệ cho nàng hành động.

Nội lực cấp tám tràn vào trong cơ thể đối phương, nội tức vốn dần yếu được viện trợ, đột nhiên tăng cường, triệt để đè ép độc tố trong cơ thể, ép đến bắp chân, sau đó tầng tầng gia cố.

Phần lớn nội lực cấp tám của Ôn Trứ Chi phân ra các bộ phần chính là vì để áp chế độc tố lan nhanh.

Khiến cho người ngoài chỉ cảm ứng được nội lực cấp ba.

"Đỡ hắn nằm xuống đi.” Lục Kiến Vi dặn dò A Nại: “Sau đó lấy giấy bút đến đây.”

A Nại đỡ Ôn Trứ Chi nằm xuống rồi mang giấy bút tới cho nàng.

"Lục chưởng quầy, mời.”

Lục Kiến Vi lưu loát viết phương thuốc rồi đưa cho hắn.

"Nguyên khí của hắn bị thương nặng, cần uống thuốc tĩnh dưỡng, ngươi đến tiệm thuốc mua thuốc dựa theo phương thuốc này, sắc mỗi ngày cho hắn uống, sớm tối uống một lần, một tháng là có thể khôi phục."

A Nại như nhặt được bảo vật, cẩn thận nhét vào vạt áo, khom người cúi đầu thật sâu.

"Lục chưởng quầy, đa tạ.”

Dứt lời ra khỏi khách điếm, chạy đến tiệm thuốc.

Lục Kiến Vi bật cười, nhặt túi thuốc, đứng dậy đang định rời đi.

"Lục chưởng quầy.” Sau lưng truyền đến một giọng nói khàn khàn: “Ôn mỗ lại thiếu ngươi một mạng.”

Lục Kiến Vi xoay người lại: “Nếu như ngươi cứ tiếp tục không muốn sống như vậy nữa thì ta cũng không thể nào cứu ngươi được mãi.”

"Ở Kinh Châu không từ mà biệt, thất lễ.” Ôn Trứ Chi ho nhẹ một tiếng: “Vì chức trách, mong Lục chưởng quầy tha thứ.”

"Vì chức trách, thật sự không tiếc tính mạng sao?” Lục Kiến Vi hỏi.

Nàng chân thành kính trọng người như hắn, nhưng thân là y giả, nàng không khuyến khích cách làm việc như vậy.

Ôn Trứ Chi ngơ ngác trả lời nàng: "Ta cũng không biết.”

Khi hắn nói lời này, trong mắt không còn là bình tĩnh và thong dong như trước, đáy mắt hiện lên vài phần mê mang, sau đó rất nhanh tản đi.

Loading...