Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 513
Cập nhật lúc: 2024-10-08 12:40:48
Lượt xem: 41
Nói xong, mũi đao hất lên, đao phong sắc bén mạnh mẽ xuyên qua cơn mưa hoa, những đoá hoa đã rơi xuống đất lại bị cuốn lên, đao phong cắt vụn những đoá hoa, lại là một cơn mưa hoa lộng lẫy khó phân.
A Điều lấy lá trúc ra, thổi một khúc nhạc du dương.
Làn điệu vui sướng nhảy nhót, đầy ắp những lời chúc phúc, kết hợp với những đao thức đầy nhiệt huyết của Yến Phi Tàng, hoàn toàn có thể gọi là thịnh yến của thị giác và thính giác.
Về phần Lương Thượng Quân, vẫn ngồi kích hoạt cơ quan, đưa cánh hoa bay lên bầu trời hết lần này đến lần khác.
Lục Kiến Vi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trận tượng như thế này.
Hoa tươi ở Điền Châu phong phú đa dạng, nàng đã chân thật cảm nhận được.
"Vi Vi, không phải không ai biết sinh nhật của ngươi." Tiểu Khách cũng thấy vui thay nàng: "Bọn họ đều đang chúc mừng ngươi đó."
Khoé mắt Lục Kiến Vi hơi cay, như có hạt cát bay vào mắt.
Nàng chớp mắt cho nước mắt trôi đi, phi thân nhảy xuống lầu ba, dẫm lên mặt đất toàn là hoa, cười hỏi: "Cái bàn đâu?"
Nhạc Thù lập tức mang bàn tới, Tiết Quan Hà đặt bát mì lên.
"Chưởng quầy, đây là mỳ trường thọ, phải ăn hết trong một miếng, không thể để bị đứt."
"Được."
Lục Kiến Vi cầm đũa lên ăn hết mì trường thọ.
Ăn mì xong, màn hợp diễn ca múa của A Điều và Yến Phi Tàng cũng đúng lúc chấm dứt.
Trong viện phủ kín toàn là hoa, giống như một chiếc thảm chói lọi thêu đầy hoa văn rực rỡ, vô cùng xinh đẹp và loá mắt.
Lục Kiến Vi cười vỗ tay: "Đặc sắc lắm, rất tuyệt, cám ơn."
"Chưởng quầy, chúng ta không có gì lấy ra tặng ngài được, nên đành phải đi hái ít hoa dại, A Thù làm cơ quan suốt đêm, Yến đại ca biên đạo đao vũ, A Điều trước kia có học bài hát chúc thọ, biện pháp là A Điều nghĩ ra."
Tiết Quan Hà khẩn trương nói cũng không lưu loát, lộn xộn lủng củng.
"Tại sao lại không nhắc tới ta?" Lương Thượng Quân nhảy ra: "Ta hái được nhiều hoa nhất."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-513.html.]
Lục Kiến Vi ý cười chân thành: "Lần đầu tiên ta trải qua một sinh nhật đặc biệt và đặc sắc như vậy, vất vả mọi người rồi."
Tối qua nàng chuyên tâm học tập, không chú ý tới bọn tiểu nhị, không ngờ bọn họ làm ra trận tượng lớn như vậy.
Bất ngờ, cũng có chút cảm động.
A Nại đẩy xe lăn đến gần.
"Lục chưởng quầy, chúc mừng sinh nhật." Ôn Trứ Chi nâng cái tráp đặt trên đùi lên: "Hãy nhận lấy quà nhé."
Cái tráp được chế thành từ kin loại, lớn nhỏ bằng bàn tay, hoa văn đơn giản, ngoại hình cổ xưa, có cảm giác rất nặng.
"Đa tạ."
Lục Kiến Vi cười nhận lấy, mở nắp tráp ra, lộ ra ngọc ấn ở bên trong.
Bạch ngọc sáng bóng ước chừng dài bằng ngón út hoặc ngón trỏ, thân ngọc chạm khắc tinh xảo, nhìn như có nhiều dãy núi vờn quanh, dưới đáy có khắc một hình vẽ.
Hổ có hai cánh, uy phong lẫm liệt.
"Đây là cái gì?" Nàng tò mò hỏi.
Ôn Trứ Chi mỉm cười trả lời: "Vật này chỉ sử dụng được trong tráp, phải do Lục chưởng quầy chính mình phá giải."
Lục Kiến Vi nhướng mày, chơi trò này với nàng?
Không thể không nói, nàng cũng thích kiểu này đấy.
"Được, lát nữa ta sẽ về phòng chậm rãi nghiên cứu." Nàng khép nắp tráp lại: "Chư vị tỉ mỉ chuẩn bị chúc mừng sinh nhật ta, lòng ta rất cảm kích. Hôm nay khách điếm đóng cửa, làm một bàn đồ ăn ngon, mọi người cùng ăn uống thoả thích một bữa."
Tiết Quan Hà nói đùa: "Vậy hôm nay ta phải lấy ra bản lĩnh xuất chúng, đại triển thân thủ rồi."
"Tiết ca, ta nhóm lửa cho ngươi." Nhạc Thù cười đến nỗi mắt nheo hết cả lại.
"Ngươi tay chân chậm chạp, một bàn đồ ăn không biết tới khi nào mới được ăn." A Nại ngạo kiều mở miệng: "Ta cũng giúp ngươi một chút đi."
Tiết Quan Hà bất đắc dĩ lườm hắn một cái: "Ngươi muốn hỗ trợ mà không biết nói chút lời dễ nghe à?"
Lục Kiến Vi cầm tráp trở lại phòng.
Trong tráp ngoài ngọc ấn ra còn có một tờ giấy được gấp vuông vức đặt ở dưới đáy.