Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 540
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:51:34
Lượt xem: 50
Có cái gì đó không đúng.
Tâm pháp nàng tu luyện rất đặc biệt, trực giác cực kỳ nhạy bén, chỉ trong nháy mắt vừa rồi, hình như nàng cảm nhận được luồng sát khí dường như vô hình truyền đến cách đó không xa.
Tay áo lại lần nữa bị kéo.
Ôn Trứ Chi viết xuống một chữ “sát” vào trong lòng bàn tay nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ huy sứ hàng năm phải ở trong đao quang kiếm ảnh, đều đã quá quen thuộc với sát khí.
Trong Cổ Thần Tiết có sát khí, tình thế không ổn rồi.
Lục Kiến Vi nheo mắt lại, nhìn phía đám người A Lặc Hồng trên đài cao đang chuyên chú chúc phúc.
Cổ sư đã tu luyện đến cấp bậc này, nhất định nắm trong tay không ít cảm tri cổ, bọn họ thật sự không nhận thấy một chút nào sao?
Chúc phúc vẫn còn đang tiếp tục.
Lục Kiến Vi lấy túi giấy từ trong tay Ôn Trứ Chi qua, bên trong là vỏ hạch vào nhỏ vụn.
Thứ này cứng rắn, là một thứ hoàn hảo để sử dụng như ám khí.
Nhưng cho đến khi người sắp c.h.ế.t cuối cùng hoàn thành việc chúc phúc, Cổ Thần Tiết vẫn không có phát sinh náo động.
Lục Kiến Vi hỏi A Mộc An: "Sau khi chúc phúc là cái gì?"
“Là một cuộc so tài lớn của các tộc.” A Mộc An tràn đầy hứng thú nói: “Tam tộc phái ra dũng sĩ mạnh nhất, so tài luận bàn dưới sự giám sát của Cổ Thần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-540.html.]
"Người chiến thắng sẽ như thế nào? Người thua cuộc sẽ như thế nào?"
"Người thắng có thể nhận được một cơ hội được Cổ Thần chúc phúc, còn có thể nhận được một cánh hoa 'Cố Bạch Đầu', quan trọng nhất chính là, sẽ có rất nhiều cô nương yêu thích. Nếu như dũng sĩ và cô nương chưa thành hôn muốn kết thân, cũng có thể xin Cổ Thần ban cho chúc phúc."
Lục Kiến Vi cũng không để ý đến hành động Hồng Nương của Cổ Thần, chỉ hỏi: "'Cố Bạch Đầu' sinh trưởng trên lãnh địa của Mâu tộc, Mâu tộc nguyện ý lấy nó ra làm phần thưởng sao?"
"Tại sao lại không muốn? Dũng sĩ cuối cùng của cuộc so tài đều có tư cách tiến vào thần giáo, hầu hạ cho Cổ Thần, 'Cố Bạch Đầu' vốn dĩ chính là ban ân của Cổ Thần, vô cùng thích hợp để tặng cho được dũng sĩ của thần giáo."
Lục Kiến Vi đã hiểu, cái gọi là so tài chính là tuyển nhận môn đồ, Cổ Thần Giáo hấp thu nhân tài chất lượng cao của các tộc, sử dụng các loại ban thưởng để khiến tín đồ khăng khăng một mực, cuối cùng để cho Cổ Thần Giáo sử dụng.
Các đại tông môn cũng đều như thế, không có gì đặc biệt.
Các dũng sĩ tham gia so tài đều được tam tộc chọn lựa kỹ càng, phần lớn đều là thanh niên trong độ tuổi từ mười lăm đến ba mươi, cấp bậc từ cấp ba đến cấp năm.
Lục Kiến Vi là Võ Vương cấp tám, cũng không có hứng thú xem mấy cuộc tỉ thí cấp bậc thấp đó, nhưng chiêu thức võ đạo ở Tây Nam khác hẳn với Trung Nguyên, nhìn kỹ vẫn có chút thú vị.
Ngoài ý muốn bất chợt buông xuống vào thời khắc này.
Những dũng dĩ đang chiến đấu trên đài tròn bỗng nhiên g.i.ế.c đỏ cả mắt, chiến đấu với nhau không hề có điểm dừng, ngược lại còn trở nên kịch liệt hơn, hận không thể xé xác nhau thành từng mảnh.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, những bệnh nhân vừa được chúc phúc ban nãy đột nhiên kêu gào đứng dậy, lao về phía tộc nhân xung quanh.
Bọn họ là dũng sĩ đã thân kinh bách chiến, lại ở trong trạng thái cuồng bạo, tộc nhân bình thường căn bản không thể phản kháng, chưa kịp phát ra một tiếng kinh hô thì đã bị tiền bối tôn kính xưa nay lưu loát c.h.é.m giết.
Mộ A Thố trong vắt lâm vào trận chiến điên cuồng tàn sát, sát khí vừa nãy còn ẩn giấu trong bóng tối, cuối cùng cũng lộ ra trước công chúng.
Một đám sát thủ không biết từ đâu ra tràn tới, xét từ chiêu thức trông giống như võ giả Trung Nguyên, bọn họ vây quanh tộc dân tam tộc ở đài tròn, điên cuồng c.h.é.m giết.
Lục Kiến Vi không chút do dự, vỏ quả quả hạch đào trong túi bay ngang trời như sao băng, lập tức đánh trúng mấy chục tên sát thủ, sát thủ ngã xuống đất không dậy nổi.