Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 554
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:51:55
Lượt xem: 62
Trước khi đẩy cửa phòng ra, Ôn Trứ Chi cho rằng nàng sẽ ngồi cạnh bàn chờ hắn, không ngờ lại nhìn thấy cảnh nàng dựa nghiêng trên trường kỷ.
Hắn đánh mắt sang chỗ khác, không dám nhìn tiếp.
Xe lăn lăn vào trong phòng, cửa phòng cạch một cái đóng lại.
Ôn Trứ Chi chỉ tiến lên trước một chút đã ngừng lại, rồi sau đó lấy một ít dụng cụ để bày trận ra, bày một trận pháp ở nơi chỉ tầm một tấc.
Mặc dù người Cổ Thần Giáo chưa chắc sẽ nghe lén, nhưng phòng bệnh hơn hơn chữa bệnh.
Bản thân Lục Kiến Vi đã có tính cẩn thận, nhìn thấy người cẩn thận như thế không khỏi nảy sinh vài phần thưởng thức.
"Hiện tại có thể nói rồi sao?"
"Ừm." Ôn Trứ Chi vẫn không tiến lên trước, cách nàng một vài thước: "Họ Bùi là họ của mẫu thân ta."
Lục Kiến Vi: "Nếu ta nhớ không lầm, Bùi cũng là quốc họ."
"Mẫu thân ta là muội muội ruột của đương kim Thánh Thượng, có tình cảm với một vị khách nhân giang hồ, để che giấu tin tức này, hoàng thất tuyên bố với bên ngoài là công chúa ốm yếu, đang tĩnh dưỡng ở đạo quán ngoài kinh thành, không gặp người ngoài."
"Thực ra là mẫu thân và phụ thân ngươi cùng rời khỏi kinh thành." Lục Kiến Vi gật đầu: "Có thể hiểu được, mặc dù khách nhân giang hồ hung tàn ác sát, thường xuyên g.i.ế.c người làm dân chúng sợ hãi, nhưng những anh hùng hào hiệp trên giang hồ được viết trong thoại bản vẫn làm người ta hướng tới."
Anh hùng được mỹ nhân coi trọng, chẳng có gì lạ.
Ôn Trứ Chi cười cười: "Phụ thân chỉ là một nguyên nhân trong đó mà thôi, bà vốn muốn bước chân vào giang hồ, nhưng do thân phận hạn chế, đến khi khách nhân giang hồ xuất hiện, mới khiến bà ấy tìm được cơ hội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-554.html.]
"Sau đó thì sao? Tại sao ngươi lại trúng độc?"
"Hơn hai mươi năm trước, ngoài thành Phong Châu trăng sáng treo cao, hai vị võ vương cấp chín quyết đấu khiến dân chúng vô tội mất đi gia đình, thương vong thảm trọng, việc này có lẽ ngươi đã biết rồi."
Lục Kiến Vi gật đầu: "Quan Hà nghe nương hắn nói, trở về nói cho ta, Yến Phi Tàng cũng từng nhắc tới, trong đó một người là kiếm khách cấp chín của Tiêu Dao Tông, một người khác là trưởng lão của Kình Thiên Điện."
"Kiếm khách là trưởng lão của Tiêu Dao Tông, cũng là tổ phụ ta." Ôn Trứ Chi sắc mặt bình tĩnh: "Lúc ấy tông chủ Tiêu Dao Tông dầu hết đèn tắt, quyền lực trong tông thay đổi, thiếu tông chủ thiên phú không cao, khó khăn buông xuống, những trưởng lão còn lại như hổ rình mồi, lão tông chủ trước lúc lâm chung có uỷ thác, tổ phụ ta đáp ứng, nhưng lại không ngờ đưa tới họa sát thân."
Lục Kiến Vi nhướng mày: "Việc này có liên quan gì tới Kình Thiên Điện? Trưởng lão Kình Thiên Điện vì sao phải g.i.ế.c tổ phụ ngươi?"
"Xin lỗi, nội tình trong đó ta cũng không quá rõ ràng."
"Vậy tiếp tục nói những điều ngươi biết đi."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vì bảo vệ thiếu tông chủ, phụ thân và mẫu thân đều bị cuốn vào âm mưu, cũng bao gồm ta. Thời buổi rối loạn, bọn họ khó lòng phòng bị. Năm loại độc đến từ thế lực năm bên."
"Tại sao lại muốn dùng độc g.i.ế.c người?" Lục Kiến Vi khó hiểu: "Trong Tiêu Dao Tông còn có thể không tìm được một viên thuốc giải sao?"
Ôn Trứ Chi: "Có lẽ là bởi vì bọn họ không thể tận mắt thấy bạn tốt c.h.ế.t dưới tay mình."
"..." Lục Kiến Vi không nói gì: "Đây không phải đạo đức giả sao? Đều muốn g.i.ế.c bạn tốt rồi còn làm bộ làm tịch như thế."
"Ừm, làm bộ làm tịch." Ôn Trứ Chi thấy nàng lòng đầy căm phẫn như thế thì nở nụ cười, tiếp tục nói: "Năm loại độc không làm chúng ta lập tức mất đi tánh mạng, nhưng phụ thân và mẫu thân vì đưa ta ra ngoài đã hi sinh chính mình."
"Vậy ngươi làm thế nào để sống sót được?"
"Người hầu của mẫu thân mang ta trốn khỏi Tiêu Dao Tông, liên hệ với kinh thành, ta được đón vào kinh. Năm loại độc trái lại đạt thành cân bằng trong cơ thể ta, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không c.h.ế.t người, nhưng sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của ta. Thánh Thượng lệnh thái y suy nghĩ biện pháp, dùng ngân châm đem độc tố ép tới trên mặt, lại bảo ta tập võ cường thân."