Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 626

Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:30:58
Lượt xem: 64

Các trưởng lão của các tông ngồi một bàn, theo thứ tự đi xuống sắp hàng.

Tề Yến tu vi cấp bảy, lại là Huyền Kính Sử mà đám người khách nhân giang hồ không ưa, nếu ngồi ở bàn võ vương cấp bảy kia, chắc chắn sẽ bị người xa lánh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khách điếm đã sắp xếp xong từ lâu, Huyền Kính Tư không ngồi cùng bàn với khách nhân giang hồ.

Khách mời đều đã ngồi xuống, Trương bá đúng lúc bưng lên một bầu rượu, rót một ly đưa tới tay Lục Kiến Vi.

Những tiểu nhị còn lại cũng lục tục tiến vào tiền viện, bưng đồ ăn rót rượu.

Lục Kiến Vi đứng giữa hai hàng bàn tiệc, giơ chén rượu trong tay lên.

"Chư vị thu xếp công việc bớt chút thì giờ tới đây, Lục mỗ vô cùng cảm kích. Chén rượu này, kính chư vị."

Nàng ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, tiêu sái lưu loát.

Đám khách nhân giang hồ xem náo nhiệt không khỏi ồn ào.

"Hay lắm!"

"Lục chưởng quầy khách khí !"

"Ta cũng kính Lục chưởng quầy một ly!"

Mọi người đều nâng chén, lễ phép đáp lễ.

"Ta người này không thích thao thao bất tuyệt, những quy củ và công việc kinh doanh của khách điếm đã được ghi hết trong sổ rồi, ta đã sắp xếp chỗ ở cho các vị, trong mỗi gian phòng đều có một cuốn sổ tay, nếu các vị cảm thấy hứng thú, không ngại trở về đọc một lượt, có vấn đề gì có thể tìm quản sự hoặc tiểu nhị của khách điếm giải đáp."

Mọi người: "..."

Mặc dù tò mò rốt cuộc trong sổ tay viết cái gì, nhưng rượu thịt trên bàn thì vẫn phải đánh nhắm.

Những người đang ngồi đây tới Phong Châu, không chỉ có tới để chúc mừng, càng nhiều chính là muốn tìm hiểu rõ nội tình.

Mọi người ôm tâm tư riêng ăn tiệc xong, dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị và quản sự đi vào nơi ở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-626.html.]

Người nào thực lực mạnh mẽ ở tiểu viện đẹp đẽ tinh xảo, thực lực kém hơn thì ở khách phòng bình thường.

Thượng Quan Dao tự mình dẫn Thượng Quan Hoài, còn có các đồng môn của Lô Châu thư viện vào một nơi đã được chọn lựa tỉ mỉ.

Lần này tới Phong Châu, Thượng Quan Hoài chỉ dẫn theo ba đồ đệ, những trưởng lão còn lại của thư viện đều từ chối không đến, do sự quản chế của sư phụ, các đồ đệ đương nhiên cũng không thể tới.

Tiểu viện đủ cho sáu người ở.

"A Dao, sổ tay ở đâu?"

Thượng Quan Dao nhìn Tiểu Đào, người sau lấy ra một thứ từ cái giỏ treo trên tường.

Một cuốn sổ hơi mỏng, bên ngoài viết "Quy tắc ở trọ trong Bát Phương khách điếm", mở trang thứ nhất ra, câu đầu tiên chính là "Khách trọ cần biết".

Thượng Quan Hoài lắc tay cảm thán: "Lục chưởng quầy lập quy củ cho chúng ta đây mà."

Cũng không biết mấy người đã quen kiêu ngạo có thích ứng được trong khách điếm không.

Nếu là khách điếm bình thường, khách trọ là thượng đế, nhưng khi tới Bát Phương khách điếm, khách trọ trái lại còn phải tuân theo quy củ chưởng quầy lập ra.

Gặp những điều chưa từng gặp, nghe những điều chưa từng nghe.

Cùng lúc đó, khách nhân giang hồ trong khách điếm đều nâng sổ tay lên.

Triệu Thụy nhíu mày lại, bụp một tiếng đóng sổ lại, đè nén sự tức giận nói: "Vừa rồi quản sự kia nói, hôm nay chúng ta là khách quý, ở trọ không cần tiền, qua đêm nay, ngày mai bắt đầu thu tiền phòng. Đây cũng không có gì để nói, nhưng tiền phòng này cũng đắt quá rồi đấy!"

"Làm sao lại tức giận như vậy?" Lúc này Triệu Hiến đang đả toạ mở mắt ra: "Ta đã nói với ngươi từ lâu rồi, rằng ở bên ngoài đừng lỗ mãng như vậy."

Triệu Thụy: "Như thế này cũng lòng dạ đen tối quá rồi đấy, thuê từ một tháng trở lên, tiền thuê năm trăm lượng, đây không phải là giựt tiền sao? Nơi này đúng là không tồi, nhưng không đáng giá nhiều như vậy."

"Nếu ngươi thấy đắt thì không ở nữa, cần gì phải cau có như vậy? Có thời gian không bằng ngồi xuống tu luyện còn hơn." Triệu Hiến bình tĩnh thản nhiên nói.

Triệu Thụy là kiểun người chịu nghe, tiếp tục lật ra sau đọc, đến khi nhìn thấy dòng chữ "trường đấu võ một canh giờ một trăm lượng", cảm giác não của mình bị người ta ấn xuống đất nghiền.

Ai sẽ lãng phí tiền vào trường luyện võ của một khách điếm luyện võ chứ?

Lục chưởng quầy thật sự cảm thấy người khác sẽ nể mặt võ vương cấp tám tặng tiền cho nàng sao?

Loading...