Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 657

Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:14:53
Lượt xem: 58

Nói chung, võ giả bái nhập sư môn, sư môn sẽ dạy cho tâm pháp, hướng dẫn võ kỹ, có thể tự mua vũ khí hoặc cũng có thể chọn từ kho vũ khí của sư môn, đương nhiên, những vũ khí để người khác chọn chỉ là loại tầm thường, rất khó chọn được vũ khí thật sự vừa lòng và phù hợp với võ kỹ.

Chỉ khi cấp bậc cao, có thể tạo ra cống hiến lớn hơn nữa cho sư môn thì mới có thể lấy được cơ hội đặt làm riêng vũ khí.

Nhưng tiểu nhị của Bát Phương khách điếm thì khác.

Bọn họ không chỉ có thể học được võ kỹ cao thâm mà còn có thể có được vũ khí phù hợp với võ kỹ như thế.

Đao là vật quý, mà roi dài cũng giống thế.

Nhưng rõ ràng bọn họ chỉ là võ sư cấp bốn thôi, võ giả non nớt như thế, thật sự có tư cách để lấy được vũ khí quý như thế sao?

Tông môn sau lưng Bát Phương khách điếm, rốt cuộc là sự tồn tại như thế nào?

Trong lòng vài võ giả hơi túng quẫn đã hơi phấn khích.

Nếu bọn họ có thể gia nhập Bát Phương khách điếm thì có phải cũng có cơ hội bái nhập sư môn của Lục chưởng quầy không?

Mọi người đều biết, lúc trước Tiết Quan Hà và Vân Thủy Điều cũng chỉ là tiểu nhị của khách điếm mà thôi, bái sư chính thức là chuyện cách đây không lâu.

Chẳng lẽ là do tiếp xúc lâu rồi khiến Lục chưởng quầy động lòng, sau đó Lục chưởng quầy mới nhận bọn họ làm đồ đệ?

Lúc trước khi khách điếm tuyển tiểu nhị, bọn họ nên đi xin mới phải.

Nhưng đáng tiếc, bây giờ chắp tay nhường cơ hội bái nhập sư môn cho những tiểu nhị vào khách điếm hết rồi.

Trưởng lão của các tông môn thì suy nghĩ nhiều hơn.

Tu vi, y thuật, võ kỹ, vũ khí, đây là những điều cơ bản để lập tông.

Tu vi và y thuật, bọn họ đều được lĩnh giáo từ chỗ Lục chưởng quầy rồi, lúc trước bọn họ cũng từng nghe nói về đúc thuật tài tình.

Bây giờ được thấy tận mắt võ kỹ của hai tiểu nhị, lại được mở rộng tầm mắt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lục chưởng quầy mở lôi đài trên địa bàn của mình, để tiểu nhị trong điếm tham gia so tài, chính là đang cho toàn bộ giang hồ thấy rõ ràng thực lực của chính mình.

Có lẽ chút thực lực ấy chỉ mới là một góc núi băng của tông môn thôi.

Trường luyện võ hứa hẹn rằng sẽ có cao nhân chỉ bảo, khiến bọn họ vừa giật mình vừa cảm thấy kính sợ một cách kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-657.html.]

Không ai có thể nhìn ra sơ hở của tất cả võ kỹ, bao gồm thư viện Lô Châu.

Lục chưởng quầy dám đưa ra lời hứa hẹn như thế, không phải vì lỗ mãng không biết gì, mà là vì đã tính kỹ từ trước rồi.

Nàng đang dụ dỗ võ giả trên khắp giang hồ, cũng không lo sợ các tông môn lớn sẽ sinh lòng mơ ước.

Trên lôi đài, A Điều dùng hết một chút nội lực cuối cùng, dùng roi dài quấn chặt cổ Khương Viên, rồi từ từ siết chặt.

Khương Viên: "Ta nhận thua!"

Trang Văn Khanh đang ngồi trên ghế trọng tài đột nhiên lấy lại tinh thần, mở miệng tuyên bố: "Vân Thủy Điều của Bát Phương khách điếm thắng."

Hắn nhận xét một câu đầy hàm ý: "Lục chưởng quầy thật biết cách dạy, hai vị đồ đệ đều có võ công xuất sắc."

"Trang lâu chủ quá khen." Lục Kiến Vi nhẹ nhàng đáp lại một câu, thản nhiên nói: "Trận tiếp theo."

Võ giả tham gia so tài cấp bốn có tổng cộng một trăm bốn mươi tám người.

Đối chiến hai người nên chia làm bảy mươi tư nhóm, bên thắng tiếp tục rút thăm tham gia so tài.

Trận nào chênh lệch thực thực lớn thì đấu khá nhanh, thực lực tệ như nhau cũng đấu nhanh, còn lại chính là những võ giả có thực lực khá và tương đương nhau, bọn họ chiếm phần lớn thời gian.

Ngày đầu tiên, vất vả lắm mới hết những trận so tài của võ giả cấp bốn.

Người chiến thắng cuối cùng là một võ giả cấp bốn đỉnh phong đến từ Tiêu Dao Tông, Tiết Quan Hà đã thua dưới kiếm của hắn.

Không giành được hạng nhất, Tiết Quan Hà và A Điều cũng không nổi giận, hai người đều tự biết thân biết phận, chỉ cần có thu hoạch trong trận so tài là được rồi.

Mà đúng là bọn họ cũng được lợi rất nhiều, sau khi kết thúc so tài trên lôi đài, vừa về đến chủ viện đã bế quan rồi.

Trước khi bế quan, Tiết Quan Hà còn làm một mâm cơm để bày tỏ lòng áy náy với Lục Kiến Vi.

"Chưởng quầy, ta không biết phải bế quan tới khi nào, trong khoảng thời gian này thì ngài ăn gì đây?"

Lục Kiến Vi định bảo rằng khách điếm vẫn còn đầu bếp khác thì Ôn Trứ Chi đã mở miệng trước nàng: “A Nại nấu ăn cũng không tệ.”

“A Nại?” Tiết Quan Hà hơi chần chừ.

A Nại liếc xéo: “Sao, chướng mắt khả năng nấu nướng của ta à?”

“Nào có, ta chỉ lo rằng ngươi nấu không hợp khẩu vị của chưởng quầy thôi.”

Loading...