Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 708
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:45:56
Lượt xem: 40
"Tiểu Khách, kiếm được tiền rồi, có thấy vui không?"
Tiểu Khách: "Mới sáu triệu thôi mà, hôm đó ta sắp bị vét sạch đấy."
"Đừng vội, còn điền trang và cửa hàng nữa mà, những thứ này đều là sản nghiệp có thể tiếp tục kiếm ra tiền, dù sao cũng có thể kiếm lại được."
"Nhưng mất bao lâu chứ?" Tiểu Khách nói: "Hơn nữa Kinh Châu cách xa Phong Châu, ngài lại không có ai tin tưởng để quản lý những sản nghiệp đó, nói không chừng tiền bị người khác moi đi rồi cũng nên."
Lục Kiến Vi: "Đây đúng là vấn đề."
Tài sản cá nhân của nàng bây giờ, cộng lại nhiều vô số, đã gần bốn chục triệu lượng, nhưng vẫn cách một trăm triệu một khoảng chênh lệch rất lớn.
Đúng là "xét nhà" mau kiếm được tiền, nhưng cơ hội như thế cũng không có bao nhiêu.
Nàng phải tìm sản nghiệp có thể liên tục sinh ra tiền.
"Chưởng quầy, ta cất những thứ này vào nhà kho hết nhé?"
"Cất đi."
Sau khi khách điếm mở rộng, nhà kho cũng xây thêm một cái nằm ở bên cạnh chủ viện.
Có Lục Kiến Vi ở đây, không ai dám dòm ngó.
Nàng cũng trói định đạo cụ khách điếm vào nhà kho, chỉ tốn một trăm đồng, đạo cụ công kích cấp một, dùng để theo dõi.
Những tài vật này quá nhiều, mục tiêu quá lớn, bây giờ trong khách điếm lại quá đông người, mà toàn là võ giả cấp bậc cao, cái cớ đưa về sư môn không còn hay nữa rồi.
Để tránh người bên ngoài nghi ngờ, nàng đành tạm thời không thu vào trong hệ thống.
Nhưng phần cho Tiểu Khách thì không dễ làm.
Dù sao cũng không thể làm số tài vật giá trị sáu triệu lượng không cánh mà bay đúng không?
"Vi Vi, sắp đến giờ tỵ rồi." Bùi Tri nhắc nhở.
Lục Kiến Vi lấy lại tinh thần, dặn dò Tề Yến: "Mang kẻ trộm thư kia tới đấu trường luôn."
Kẻ trộm thư hấp thụ Tầm Thường Khách, lại bị điểm huyệt nên hoàn toàn không thể chạy thoát được, cả đường không ai quan tâm hắn nên cả người hắn dơ bẩn, vô cùng chật vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-708.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Để tránh đường đột, Lục Kiến Vi và Hàn Khiếu Phong dùng nước cọ rửa cho hắn một lần, sau đó mới mang tới đấu trường.
Tề Yến hỏi: "Thư lại đi theo đâu rồi?"
Lúc nàng rời khỏi Kinh Châu thì Mai thư lại vẫn còn ở trong đội ngũ, đến Phong Châu thì không thấy bóng người đâu nữa.
Hàn Khiếu Phong: "Nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành rồi, hồi kinh phục mệnh."
Tề Yến không hỏi thêm nữa.
Đầu giờ tỵ, những vị khách ở khách điếm tề tụ ở đấu trường.
Trên chủ vị vẫn là Lục Kiến Vi như trước, nhưng lần này bên trái nàng không còn là Tạ Đồng Sơ của Tiêu Dao Tông nữa, mà là Bùi Tri.
Mặc dù trong lòng mọi người không dễ chịu, nhưng bây giờ Bùi Tri đã là cấp tám hậu kỳ, trong những người ở đây, ngoài Lục chưởng quầy ra thì hắn là người có tu vi cao nhất, ngồi bên cạnh Lục chưởng quầy cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Lục chưởng quầy nguyện ý mang Huyền Kính Tư tham gia vào chuyện trong giang hồ, bọn họ còn nói gì được nữa đây?
Huống chi, không biết từ khi nào truyền ra lời đồn, rằng Bùi Tri và Lục chưởng quầy là kiểu quan hệ đó, vậy nên bọn họ càng không thể bỏ qua thể diện của Lục chưởng quầy được.
Chỉ huy sứ của Huyền Kính Tư đúng là có bản lĩnh thật, đến Lục chưởng quầy mà cũng leo lên được, hừ!
"Lục chưởng quầy, ngài triệu tập chúng ta tới đây là muốn tiếp tục tiến hành đại hội sao?" Hắc Chiến lớn tiếng hỏi.
Lục Kiến Vi: "Chuyện đại hội để sau rồi bàn, trước mắt còn một chuyện quan trọng hơn cần phải báo cho các vị."
"Mời Lục chưởng quầy nói."
Lục Kiến Vi: "Dẫn người tới."
Nghe được lệnh, Yến Phi Tàng xách kẻ trộm thư bay lên lôi đài, ấn người xuống mặt đất.
"Đây là ai?"
"Lục chưởng quầy, ý ngài là sao?"
Mọi người đều khó hiểu, ngoài trưởng lão và đệ tử của Tiêu Dao Tông.
Sắc mặt Tạ Đồng Sơ hơi thay đổi, ánh mắt chuyển từ lôi đài sang Lục Kiến Vi, nói: "Lục chưởng quầy, xin hãy giải thích thắc mắc."
"Xem ra Tạ trưởng lão nhận ra người này." Lục Kiến Vi nghiêm mặt nói: "Ta cũng muốn mời Tạ trưởng lão giải thích thắc mắc cho ta."