Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 715
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:47:29
Lượt xem: 54
"Đột nhiên từ chức, đề bạt Tề Yến, e là lòng người ở Huyền Kính Tư sẽ thấy hoang mang, không bằng chàng lấy cớ có vụ án phải giải quyết, không rảnh quan tâm đến công việc trong Tư, nên sẽ tạm thời để Tề Yến thay chức chỉ huy sứ, cứ để nàng quen với công việc trong Tư trước đã, sau khi đứng vững gót chân rồi hãy bàn tới chuyện từ chức."
Nàng nói xong, qua một lúc lâu mà Bùi Tri vẫn không đáp lại, chỉ nhìn nàng chăm chú, cảm xúc cảm xúc dâng lên cuồn cuộn.
"Sao thế?"
Bùi Tri thở dài cúi đầu, vùi mặt vào lòng bàn tay nàng, nằm trên đầu gối của nàng.
"Vi Vi, nàng tốt quá đi mất."
"Tốt?" Lục Kiến Vi đột nhiên phản ứng lại, giữ mặt hắn rồi nâng lên, cười như không cười: "Ta nói mà, đã là chuyện mà chỉ huy sứ cân nhắc thì không thể nào không chu toàn được, trêu ta hả?"
Cằm của Bùi Tri đặt trong lòng bàn tay nàng, đối diện với ánh mắt của nàng, từ đuôi lông mày đến khóe mắt toàn là ý cười.
"Không phải trêu nàng, mà là muốn nghe thử ý kiến của nàng thôi."
"Chuyện này cũng cần nghe ý kiến của ta sao?" Còn khuya Lục Kiến Vi mới tin.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bùi Tri nhếch môi, hôn vào lòng bàn tay nàng với vẻ vô cùng thân thiết, trong con ngươi phản chiếu ánh nến đang lay động.
"Bởi vì bây giờ ta không phải một mình nữa."
"Dẻo miệng."
Bùi Tri ôm vòng eo nàng, sườn mặt gần sát thắt lưng của nàng, nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định: "Nhất định ta sẽ kiếm được đủ tiền."
Chờ khi nào Huyền Kính Tư không cần hắn nữa, hắn sẽ đi theo Lục chưởng quầy, nàng đi đâu thì hắn theo đó.
Trời nam đất bắc, chân trời góc biển, tự do tự tại, bạc đầu không rời.
Đại hội kết thúc, tin tức về chuyện liên quan đến Tiêu Dao Tông cũng được truyền ra, giang hồ nổi lên sóng gió.
Ở Võ Lâm Minh.
Ứng Trầm gọi Ứng Vô Miên đến, nói: "Ngày mai khởi hành về Lạc Châu, báo cáo chuyện này với minh chủ, chờ minh chủ quyết định rồi lại tính. Cho dù con có suy nghĩ gì, cũng phải chờ xong chuyện rồi nói sau."
Mấy ngày qua Ứng Vô Miên khác thường, người làm phụ thân như hắn đều nhìn thấy được.
"Con ở lại khách điếm." Ứng Vô Miên trả lời.
Ứng Trầm: "Lý do."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-715.html.]
"Cố Bạch Đầu."
"Rốt cuộc con muốn Cố Bạch Đầu để làm gì?"
"Chuyện riêng."
Ứng Trầm nhìn hắn một hồi lâu mới nói với vẻ bất đắc dĩ: "Từ nhỏ con đã có chủ kiến, ta không quản được con. Nhưng con đừng quên mình là đại sư huynh của Tử Vi Đường, lúc trước con còn cất giấu dã tâm, nhưng sao bây giờ đến dã tâm cũng mất?"
"Dã tâm gì cơ?" Ứng Vô Miên không hứng thú lắm: "Vị trí minh chủ?"
Ứng Trầm: "Ta chưa bao giờ nghiêm khắc yêu cầu con tranh giành vị trí kia, chuyện của con vẫn luôn là con tự quyết định. Nhưng con thay đổi quá nhiều, ta không thể giả vờ như không nhìn thấy được."
"Ngày xưa muốn vị trí kia, bây giờ lại thấy nó không có ý nghĩa gì." Ứng Vô Miên không muốn nói nhiều: "Ngày mai còn chuyện phải làm, con về phòng trước."
Ứng Trầm: "..."
Hôm sau, ngoài y sư của Thần Y Cốc thì nhóm khách nhân giang hồ đến chủ viện để chào từ biệt Lục Kiến Vi, đột nhiên có một tin tức truyền đến, ngăn cản bước chân của họ.
Ứng Vô Miên hạ chiến thư với Yến Phi Tàng!
Một kẻ cấp bảy sơ kỳ hạ chiến thư với một kẻ cấp sáu hậu kỳ, đây là tình huống gì thế?
Yến Phi Tàng có nhận hay không?
Đệ tử đứng đầu của Võ Lâm Minh và đao khách đệ nhất giang hồ, dù là ai thì cũng là người xuất sắc trong lứa thanh niên, chắc chắn quyết đấu giữa bọn họ sẽ vô cùng đặc sắc.
Không thể bỏ qua được!
Ngoài chủ viện, Ứng Vô Miên hạ chiến thư, đang chờ Yến Phi Tàng đáp lại.
Yến Phi Tàng là người thích chiến đấu, vậy nên không thèm nghĩ ngợi gì đã mở cửa.
"Ngươi muốn so thế nào?"
"Yến huynh đúng là thẳng thắn." Ứng Vô Miên chắp tay: "Ngươi và ta lên lôi đài so tài, cho đến khi có một người nhận thua thì kết thúc. Ta muốn lấy toàn bộ tài sản của mình, bao gồm kiếm của ta để làm tiền đặt cược, đổi lấy Cố Bạch Đầu trong tay ngươi."
Yến Phi Tàng: "Ngươi muốn Cố Bạch Đầu?"
"Đúng vậy."
"Vậy sao ngươi không tham gia so tài?"
"...Chưa kịp."
"Được." Yến Phi Tàng không chút do dự: "Ta cũng đang muốn lĩnh giáo một chút kiếm pháp của Ứng huynh đây."