Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-10-04 19:49:35
Lượt xem: 46
Mặc dù bọn họ chỉ phái ra võ giả cấp ba cấp bốn đi nghe ngóng tình hình, nhưng toàn bộ đều là đệ tử môn phái giang hồ, vì tránh làm nhục thanh danh môn phái còn cố tình che mặt ngụy trang, chọn ban đêm lẻn vào khách điếm.
Nếu toàn bộ bị hạ gục, thân phận bại lộ thì mặt mũi môn phái ở đâu?
Nhưng nhiều đệ tử bị nhốt như vậy, bọn họ cũng không thể không cứu, một khi đi cứu chẳng khác nào tự vả miệng mình, tự hủy đi thanh danh.
Bọn họ tuyệt đối sẽ trở thành trò cười trên giang hồ.
Khó nghĩ, thật sự đúng là khó nghĩ.
“Mấy nhà còn lại có phản ứng gì?”
“Vẫn chưa có động tĩnh.”
“Cứ đợi xem bọn họ hành động như thế nào rồi tính tiếp.”
“Được.”
Các môn phái đều có cùng một cách nghĩ, bọn họ đều lựa chọn án binh bất động, không ai muốn làm người ra mặt.
Bên trong khách điếm, Lục Kiến Vi bàn giao xong xuôi cũng chuẩn bị đi vào giấc ngủ. Ngoại trừ nàng, tất cả những người có liên quan đến việc này, cho dù là hắc y nhân hay người đứng xem cũng một đêm không ngủ.
Sáng hôm sau Lục Kiến Vi rửa mặt xong xuống lầu, mấy người Tiết Quan Hà đều đứng ở ngay chân cầu thang, hai mắt sáng trưng nhìn nàng.
“Đứng ở đây hết làm gì? Bữa sáng xong chưa? Thính đường quét rồi? Trong lu đầy nước? Củi đã chẻ xong?”
Tiết Quan Hà là người đầu tiên trả lời: “Làm xong rồi!”
Nhạc Thù mặt mày rạng rỡ: “Tất cả đều đã quét dọn xong!”
Trương bá cười ha ha: “Chưởng quầy yên tâm, ta đã làm xong hết việc vặt.”
Yến Phi Tàng ôm đao đứng đó: “Chỉ là mấy que củi thôi mà.”
“Tốt lắm, các ngươi đều là những tiểu nhị chăm chỉ.” Lục Kiến Vi khen ngợi bọn họ: “Ăn sáng đi, ăn xong mở cửa đón khách.”
Tiết Quan Hà sửng sốt: “Đón khách?”
Tình huống như thế này còn tiếp đãi khách nhân sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-72.html.]
Lục Kiến Vi ngước mắt nhìn hắn: “Có vấn đề gì à?”
“Không! Không có vấn đề!”
Bữa sáng đã dọn lên bàn, Ngụy Liễu và Đào Dương đúng giờ xuống lầu cùng mọi người dùng bữa.
“Lục tỷ tỷ, đêm qua đúng là xuất sắc thật.” Ngụy Liễu thành thật khen ngợi: “Không biết ngươi định xử trí bọn họ thế nào?”
Lục Kiến Vi nở nụ cười lười nhác: “Vậy phải xem bọn hắn chọn lựa như thế nào.”
“Lục chưởng quầy có thể giải thích cho ta được chăng?” Hai mắt Đào Dương lộ ra tò mò, cẩn thận nhìn dường như còn có vài phần kính sợ trước nay không có.
Lục Kiến Vi thẳng thắn trả lời hắn: “Dùng xong bữa sáng ngươi có thể đi tìm xem có đệ tử quen thuộc trong sư môn hay không, nếu có ta sẽ giải thích cho ngươi.”
Đào Dương: “……”
Hắn nên đi hay là không đi đây?
Tuy rằng tư tâm hắn không cho rằng Nhàn Vân sơn trang sẽ làm ra loại chuyện dơ bẩn này, nhưng lại không thể không lo sợ, dù sao đám giang hồ khách nhân như cá c.h.ế.t đang nằm trong viện cũng không có khả năng đều là tán khách.
Nếu thật sự có người của Nhàn Vân sơn trang, hắn nên làm thế nào cho phải?
Ngụy Liễu lại quả quyết nói: “Ta đi xem.”
Lầu hai, ba người Huyền Kính Sứ ngồi vây quanh trước bàn, uống trà lạnh trong bình, miệng gặm bánh ngũ cốc.
Hôi y sứ thấp bé khịt khịt mũi, hâm mộ nói: “Thượng sứ, bữa sáng của bọn họ cũng thật phong phú, đôi sư huynh muội Nhàn Vân sơn trang ngày nào cũng ăn cùng, bằng không chúng ta cũng gọi món?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đắt thì có đắt, nhưng lại ngon!
Hôi y sứ cao lớn buồn bực nói: “Khách điếm này không tầm thường, ngươi thật sự dám gọi món sao?”
“Mở khách điếm không phải vì để làm ăn buôn bán sao? Có tiền sao lại không làm?” Hôi y sứ thấp bé phản bác: “Chúng ta cũng không đắc tội khách điếm, có gì phải sợ?”
“Đám giang hồ đó xưa nay không thích chúng ta, ai biết chưởng quầy khách điếm có thành kiến với chúng ta hay không?”
Hôi y sứ thấp bé không để tâm tới hắn, ngược lại nói: “Thượng sứ, thuộc hạ cho rằng tiếp theo những môn phái đó sẽ tìm tới cửa, tình thế càng thêm phức tạp, chúng ta dù sao cũng phải ăn uống thật tốt để bổ sung tinh lực, ngài nói có phải hay không?”
Thanh y sứ nghe vậy gật đầu: “Đi gọi món.”
“Thượng sứ!” Hôi y sứ cao lớn nóng nảy kêu lớn.