Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 735
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:36:39
Lượt xem: 44
Sau khi kết thúc một bộ châm pháp thì khuôn mặt khô héo của Diêu Thất Lang rất nhanh tươi tắn trở lại, hơi thở mỏng manh dần dần ổn định.
Bùi Tri cũng đã viết xong phương thuốc.
“Bà chủ họ gì?” Lúc Lục Kiến Vi thu châm hỏi một câu: “Có quan hệ gì với bọn họ?”
Bà chủ vỗ đầu một cái: “Ta vui mừng quá quên nói. Ta họ Chu, Nhị Nương là muội muội của ta, Thất Lang là muội phu của ta, người tiếp khách bên ngoài là phu quân của ta, họ Lư.”
“Chu nương tử, đây là phương thuốc ngươi đi mua thuốc ở hiệu thuốc trong thành đem về nấu, 5 ngày sau sẽ khỏi hẳn.”
Chu nương tử lại lộ vẻ khó xử: “Thẩm nữ hiệp, không phải ta không muốn mua thuốc mà là hiệu thuốc chưa chắc sẽ bán cho ta.”
“Vì sao?”
“Nhị nương và Thất Lang đắc tội với tiểu nhân, không chỉ bị người ta đánh thành như vậy, còn bị đuổi khỏi Diêu gia. Lúc trước ta nghe bọn hắn từng nhắc tới Thẩm nữ hiệp, biết được ngài chính là Thanh Thiên nữ hiệp nổi tiếng giang hồ, vốn định đưa bọn họ tìm ngài cứu mạng, nhưng mấy tên súc sinh đó ngăn cản không cho chúng ta ra khỏi thành, cũng nghiêm cấm các đại phu trong thành chữa trị, còn không cho chúng ta mua phương thuốc, đây là muốn ép c.h.ế.t bọn họ!”
Chu nương tử càng nói càng tức giận, hai tay siết chặt, cả người run rẩy.
Vừa rồi Lục Kiến Vi cũng không phát hiện được có ai nhìn trộm ở ngoài cửa của cửa hàng, có lẽ đối phương chỉ là cho người bảo vệ cửa thành và y quán trong thành, vẫn chưa cho người giám sát cửa hàng bánh nướng.
“Nếu đã như vậy, A Tuyết hỗ trợ mua thuốc đi.”
Hách Liên Tuyết gật đầu, gấp phương thuốc lại sau đó rời khỏi cửa hàng bánh nướng.
“Cảm tạ Thẩm nữ hiệp!”
Lục Kiến Vi nhìn Bùi Tri một cái: “Ta còn phải châm cứu cho Chu Nhị Nương.”
“Ta ra ngoài chờ nàng.” Bùi Tri hiểu ý mà rời khỏi phòng, cũng đóng cửa phòng lại.
Trong phòng, Lục Kiến Vi châm cứu một cách nhanh chóng, còn không quên dò hỏi Chu nương tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-735.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu ngươi đã biết ta là ai thì tại sao còn gọi ta ‘Thẩm nữ hiệp’?”
Chu nương tử giải thích: “Lục chưởng quầy hiện giờ nổi tiếng thiên hạ, vừa rồi ở ngoài cửa hàng, nếu ta nhắc một tiếng ‘Lục’ thì bây giờ cũng sẽ không yên tĩnh như vậy. Nhị Nương từng nói với ta, lúc trước ngài dùng tên giả là ‘Thẩm cô nương’, cho nên ta cũng xưng hô như vậy.”
“Chu nương tử suy nghĩ chu đáo.” Lục Kiến Vi khen một câu, lại hỏi: “Bọn họ đắc tội ai?”
Chu nương tử nhắc tới chuyện này thì lập tức giận dữ.
“Không phải đắc tội gì, hoàn toàn là do tai hoạ tự mình tìm tới cửa. Xuất thân của Thất Lang không tốt, chỉ có thể coi là dòng bên thấp kém ở Diêu gia, nhưng thiên phú của hắn cao, cho dù không ai dạy hắn, hắn chỉ cần xem vài lần cũng có thể học được. Sau khi từ Kinh Châu trở về, hắn chăm chỉ nghiên cứu, rốt cuộc giải quyết được cửa ải khó khăn gặp phải khi đúc, kết quả không những bị mấy kẻ lòng dạ hiểm độc chiếm đoạt, còn bôi nhọ hắn trộm cắp kỹ thuật, đánh người còn đuổi ra khỏi nhà.”
“Tìm ra ai là người giải quyết cửa ải khó khăn chắc là không khó.” Lục Kiến Vi nói.
Ai có nguyên liệu thật, thử một lần là biết.
Chu nương tử lắc đầu thở dài: “Nếu thật như vậy thì tốt rồi, chỉ tiếc cháu trai kia có chỗ dựa ở Tiêu Dao Tông, ai mà không nể mặt hắn?”
Lục Kiến Vi: “…”
Thật đúng là nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ, gia tộc đúc nổi tiếng trong giang hồ cũng không thiếu kẻ dơ bẩn.
“Chỗ dựa ở Tiêu Dao Tông là ai?”
“Cữu cữu của cháu trai kia là đệ tử của Doãn trưởng lão.”
Lục Kiến Vi: “…”
Chỗ dựa thật xa.
Nhưng mà ——
Vị Doãn trưởng lão này không phải là Doãn Tùy một trong sáu kiệt của Tiêu Dao Tông chứ?
Kế hoạch ban đầu của nàng là trước tiên lẻn vào Tiêu Dao Tông, nhưng còn chưa nghĩ ra cụ thể nên làm thế nào, cho nên dùng cái còi thử xem Diêu gia có cách nào hay không.