Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 750
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:42:51
Lượt xem: 52
Cổ trùng sư không khỏi trầm mặc, một lúc lâu mới lạnh giọng hỏi: "Ngươi không phải là người của thần giáo, sao lại có âm dương cổ?"
"Là ta đang hỏi ngươi."
"Lẽ nào hắn thật sự hại... Không đúng, không thể nào, ta đã dùng cổ trùng bói quẻ, thần giáo không xảy ra chuyện, rốt cuộc - ngươi là con đường sống đó!"
Lục Kiến Vi: "..."
Mệnh cổ trùng thật đúng là thần kỳ.
A Lặc Hồng đã từng dùng cổ trùng bói được Cổ Thần Giáo sẽ gặp một kiếp nạn, nhưng hy vọng sống lại xuất phát từ Trung Nguyên. Người này bị vây trong sơn động Tiêu Dao Tông, cách xa như vậy mà cũng biết chuyện này.
Nhưng mà, A Lặc Hồng là giáo chủ của Cổ Thần Giáo, tốn công sức bói lành dữ là chức trách của một giáo chủ, còn vì sao người này lại muốn biết chuyện của cổ thần giáo?
Trừ khi-
Nàng biết là sẽ xảy ra loạn ở Cổ Thần Tiết.
"Lời ngươi nói, A Lặc Hồng cũng đã nói." Lục Kiến Vi ngầm đoán ra thân phận nàng, thong thả nói: "Nàng dùng cổ trùng thấy được cổ thần giáo sẽ đại loạn."
"A Lặc Hồng..." Người phụ nữ cúi đầu buồn bực cười thành tiếng, lại như đang nức nở: "Nàng khỏe chứ?"
Lục Kiến Vi: "Hiện giờ nàng là giáo chủ cổ thần giáo, cuộc sống cũng khá tốt."
"Vậy là tốt rồi." Người phụ nữ thở dài: "Nàng là một người thiện tâm, thiên phú trác tuyệt, trở thành giáo chủ là điều đúng đắn, nhất định có thể bảo vệ người dân không bị quấy rối."
Lục Kiến Vi một châm thấy máu: "Nhưng mà nàng không biết, bạn thân thuở nhỏ của mình lại hợp tác với người Trung Nguyên, g.i.ế.c chóc tộc nhân của tam tộc."
Một cây đuốc bỗng sáng lên, trùng xung quanh lạch cạch theo bản năng tránh xa mấy trượng.
Bùi Tri tìm được một góc không gió, châm lửa đốt nến. Trước khi đến hắn đã chuẩn bị đầy đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-750.html.]
Ánh nến soi sáng bốn phía, cảnh tượng trong sơn động hẹp dài hoàn toàn lộ rõ.
Vì quanh năm không nhìn thấy ánh mặt trời, mắt của nàng đã không chịu nổi chút kích thích nào, ánh nến vừa sáng lên thì đã lập tức nhắm mắt.
Cả người dơ bẩn, vốn không nhìn rõ mặt mày.
Chỉ có một giọt lệ trong suốt trượt xuống mặt, không biết vì bị ánh sáng kích thích hay vì lời nói cuả Lục Kiến Vi mà đau lòng.
Quần áo trên người nàng đã rách rưới, ngay cả màu sắc cũng không phân biệt được, móng tay vừa dài vừa nhọn, có cái đã gãy thành đoạn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói tóm lại, còn không bằng tên ăn mày.
"A Lặc Hồng nói với ngươi nhiều chuyện như vậy, lại còn tặng ngươi phương pháp luyện chế âm dương cổ, nhất định ngươi là quý nhân của thần giáo." Nàng vẫn nhắm hai mắt như trước, trên mặt lại hiện lên vài phần biết ơn: "Xin hỏi quý danh của quý nhân?"
"Ngươi tự giới thiệu trước đi."
"A Mộc Yên, ta tên A Mộc Yên, chính là kẻ phản bội hợp tác với người trung nguyên tàn hại người cùng tộc mà ngươi nói." Nàng đau thương tự châm chọc.
"Đúng là ngươi."
Lục Kiến Vi cảm thấy đã biết trước, nhưng trong lòng lại dấy lên cảm xúc khó tả.
"Cổ Thần Tiết năm ngoái, A Trát Kỳ vì muốn giành chủ vị, cấu kết với võ giả trung nguyên, sử dụng cổ trùng hoàng khống chế dũng sĩ tam tộc, khiến cho tộc nhân tam tộc tự g.i.ế.c lẫn nhau."
"..."
"Ngươi vừa mới nói dùng cổ trùng bói toán được thần giáo không sao, có nghĩa là ngươi cũng biết chuyện thần giáo náo loạn, nếu không sẽ không dùng cổ trùng bói toán." Lục Kiến Vi dựa vào vách đá, chắc chắn nói: "Cổ Trùng hoàng trong đầu A Trát Đóa là do ngươi luyện chế đúng không?"
A Mộc Yên cúi đầu: "Tội của ta không thể tha. Ta xin lỗi A Lặc Hồng, cũng xin lỗi tộc dân tam tộc, nếu như thần giáo phái ngươi đến trừng phạt ta, xin cứ việc ra tay, ta sẽ không phản kháng."
"Ngươi muốn chuộc tội có thể làm rất nhiều chuyện khác, c.h.ế.t là chuyện vô ích nhất." Mặt Lục Kiến Vi đầy vẻ châm chọc: "Ngươi dẫn ta đến đây, không phải thật sự để xin c.h.ế.t chứ?"
Người thật sự muốn c.h.ế.t sẽ không bị nhốt nhiều năm như vậy mà vẫn còn sống.
Người bình thường bị giam hai mươi ngày đã nổi điên, A Mộc Yên vẫn có thể tỉnh táo như vậy, có thể thấy được ý chí bền bỉ.