Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không về cổ đại, ta gả cho nông phu làm kiều thê - Chương 285 - Ấm áp 2

Cập nhật lúc: 2024-05-22 00:08:06
Lượt xem: 1,308

Mẹ chồng nàng mới tốt, em dâu hai sau khi sinh Viên Viên, nương cũng đối xử bình đẳng.

Có điều vẫn là mệnh Phó Nguyệt tốt, sinh con gái không chỉ có bà bà, nha hoàn hầu hạ, nghe nói Tiêu Thái huynh đệ cũng không ghét bỏ, còn tự tay chăm sóc đứa nhỏ đấy.

Anan

Thôi Đào Nhi có hơi hâm mộ, nhưng cũng không nói ra.

Nghe Trương thẩm nói liên miên cằn nhằn quan tâm mà khuyên nhủ, Phó Nguyệt bất đắc dĩ. Nàng thật sự ăn không ít, cơ thể là do sau khi rèn luyện mới từ từ khôi phục vẻ khoẻ khoắn, nhưng nàng lại cảm thấy vô cùng ấm lòng.

Nếu nàng cũng có nương, có lẽ cũng giống như Trương thẩm, không ngừng quan tâm đến cơ thể làm lụng vất vả của nàng.

Dòng nước ấm nhẹ nhàng ôm lấy toàn thân nàng, Phó Nguyệt cảm thấy hốc mắt lỗ mũi có chút cay cay, nàng nháy mắt, cười nhận lời: "Được, được, Trương thẩm cháu nhớ kỹ rồi."

Nói chuyện phiếm việc trong nhà trong chốc lát, Phó Nguyệt mới nói đến chính sự hôm nay đến.

"Trương thẩm, cháu và A Thái ca có lẽ đầu tháng mười sẽ đến Vân Kinh một chuyến để vấn an một người thân quan trọng."

Trương thẩm có chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều về chuyện đi thăm hỏi vị thân hữu kia, chuyện nhà của người ta bà có chừng mực.

Trương thẩm chỉ hơi lo lắng: "Hai đứa đi, Nhu Nhu cũng đi theo sao?"

Phó Nguyệt: "A Giản và Nhu Nhu đều cùng đi, Thạch bà bà sẽ đi theo bọn cháu cùng chăm sóc."

Nghe thấy còn có Thạch bà bà ở, Trương thẩm gật đầu.

"Không phải bọn cháu phải đi muốn khoảng thời gian sao, trong cửa hàng có huynh muội Thạch gia chăm nom, nhưng vẫn quá bận. Cháu nghĩ muốn tuyển thêm trợ thủ phụ làm những việc nặng nhọc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/chuong-285-am-ap-2.html.]

Nghe nàng nói như vậy, Thôi Đào Nhi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Phó Nguyệt. Ánh lửa trong lòng bếp lay động chiếu vào một nửa khuôn mặt của nàng, lại không thể so sánh được tinh quang trong mắt nàng.

Vương thục tình cờ đối diện với nàng.

Thôi Hạnh Nhi dời mắt, một lần nữa đưa tầm mắt dừng ở cửa lò, nhưng hai tai vẫn dựng thẳng lên, cẩn thận mà nghe Phó Nguyệt và Trương thẩm nói chuyện bên kia.

Trương thẩm không chú ý đến suy nghĩ nhỏ của con dâu sau lưng, chỉ nhìn về phía Phó Nguyệt hỏi: "Cháu là muốn tìm người trong thôn?"

Phó Nguyệt vuốt cằm: "Cháu với A Thái ca nghĩ mọi người trông thôn cái gì cũng biết, Trương thẩm ngài quen biết nhiều người, có thể giới thiệu cho chúng ta người phù hợp không?"

Trương thẩm: "Vậy bọn cháu muốn tìm loại người nào? Quay về thẩm giúp cháu tìm kiếm."

"Trong cửa hàng chúng cháu làm việc vào buổi chiều, cho nên nàng ấy chỉ cần đến mỗi buổi chiều làm việc hai canh giờ là được, không bao ăn ở, đi về thành trong ngày. Cơ bản là rửa và chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn đợi việc, đến lúc đó Thạch Dương sẽ sắp xếp."

"Vì vậy, chúng ta muốn tìm một tẩu tử hay thẩm tư, phải biết nấu cơm, người an phận chịu khó."

Phó Nguyệt chậm rãi nói: "Trương thẩm, thẩm cũng biết, trong cửa hàng chúng ta cách làm là quan trọng nhất, cho nên sẽ không để nàng ấy tiếp xúc với thứ quan trọng. Nhưng người vẫn phải thành thật thận trọng, không thể có tâm tư xấu. Mỗi tháng chúng có thể đưa cho nửa lượng bạc làm tiền công."

Nửa lượng? Hô hấp Thôi Đào Nhi dần nhanh, gốc tai đỏ bừng.

"Vậy thẩm hiểu rồi." Trương thẩm ném thứ gì đó trong tay: "Mấy thứ cháu nói thẩm nhớ kỹ rồi. Tiền của cháu không ít, không khó tìm người, nhưng để ổn thoả, vậy người thẩm chọn vẫn để cháu từ từ lựa."

Phó Nguyệt cười nhận lấy bát từ trong tay Trương thẩm: "Không vội, tháng mười cháu mới đi, chỉ cần trước đó có thể quyết định là được rồi."

Có Trương thẩm giúp bọn họ lựa chọn, trong lòng Phó Nguyệt liền nhẹ nhõm hơn một chút. Ánh mắt Trương thẩm đáng tin, bà vẫn có thể tin được.

Loading...