So với người dân trong nước thích đi du lịch tại các điểm tham quan vào kỳ nghỉ, rất nhiều người nước ngoài thích tự mình lái xe nhà di động đi khắp nơi cắm trại.
Họ du học ở nước ngoài mấy năm, cũng đã hòa nhập vào văn hóa địa phương. Kỳ nghỉ thường xuyên cùng bạn học tự túc du lịch đến các nơi.
Ai ngờ lại gặp phải chuyện này? Người thân không thân thì cũng là người thân. Tết về đã gặp mặt, cùng nhau uống rượu. Cha anh là người giàu nhất trong gia tộc. Anh đương nhiên xem đối phương là người muốn lấy lòng cha mình thông qua anh.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Hơn nữa, nếu anh mất tích, chuyện này rất dễ điều tra ra.
Nhưng hiện giờ liên quan đến thế lực phi tự nhiên, mọi chuyện đều rất khó nói.
“Thực xin lỗi.” Lúc này, Trương Thừa chỉ có thể lại lần nữa xin lỗi.
Anh thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn Vân Xu, sợ hãi nhìn thấy ánh mắt trách móc, ghét bỏ của cô. Điều đó còn khó chịu hơn cả g.i.ế.c anh.
Vân Xu không chú ý đến vẻ mặt Trương Thừa. Cô đang suy nghĩ về một chuyện khác.
Không biết vì sao, cô đã có thể nhớ lại một phần nội dung trong cảnh trong mơ. Người đó trong mơ nói cho cô chỗ cất cuốn sổ và báo chí. Anh muốn giúp đỡ cô.
Nếu anh bảo cô chạy đi, nhất định có cách.
Nếu có thể gặp lại anh một lần nữa thì tốt biết bao. Cô muốn hỏi anh, cách rời đi là gì.
Có thể vì ý nghĩ muốn gặp mặt quá mãnh liệt, lúc nghỉ ngơi Vân Xu lại lần nữa chìm vào cảnh trong mơ.
Sương mù ngoài phòng gần như tràn đến tận cửa sổ, che khuất tất cả cảnh vật. Lớp sương mù dày đặc cuồn cuộn như quái vật dữ tợn, dường như có thể xông tới bất cứ lúc nào.
Vân Xu mơ màng ngồi dậy. Người bên cạnh thân mật véo má cô.
Cô bất mãn nhíu mày, phồng má nhìn qua. Người đó vẫn ôn hòa như lần trước, ánh mắt nhìn cô rất dịu dàng, quen thuộc và ấm áp.
Bùi Vũ Tịch kéo cô đứng dậy, làm khẩu hình.
Đi với anh.
Vân Xu ngoan ngoãn đi theo phía sau anh. “Vũ Tịch, chúng ta đi đâu vậy?”
Bùi Vũ Tịch nở nụ cười trấn an với cô, như thể đang nói đừng sợ, chờ đến nơi sẽ biết.
Hai người đi vào một căn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1010-biet-thu-trong-rung-41.html.]
Đây là nơi cất báo cũ và sổ.
Bùi Vũ Tịch mở cuốn sổ ra. Đầu tiên anh vuốt ve trang giấy một lúc lâu, sau đó làm động tác như xé giấy, rồi nhìn về phía bạn gái.
Vân Xu không hiểu lắm, nhưng vẫn gật đầu.
Ngay sau đó, Bùi Vũ Tịch dẫn cô ra khỏi phòng. Bên ngoài vẫn là những ác linh dày đặc, đầy ác ý lởn vởn khắp nơi. Lần này cô nhìn thấy rõ hơn. Hầu hết ác linh đều có tướng c.h.ế.t rất thảm, như thể đã bị hành hạ. Trên khuôn mặt hư thối đầy sự oán hận.
Điều kỳ lạ là, cô thế mà không sợ hãi.
Có thể là vì có anh ở bên cạnh.
Bùi Vũ Tịch dẫn Vân Xu vào một căn phòng. Đến trước một cái tủ, anh mở ngăn kéo ra. Bên trong là một cuốn lịch cũ.
Anh lấy ra, đặt vào tay cô. Anh rất muốn ở bên cô lâu hơn nữa, nhưng sự an toàn của cô quan trọng hơn.
Bùi Vũ Tịch nắm tay bạn gái, hôn lên lòng bàn tay cô, thành kính và trân trọng.
Xu Xu, phải cẩn thận.
Người con gái đang định mở miệng từ từ tan biến trước mắt. Nụ cười của Bùi Vũ Tịch dần biến mất. Anh nhìn chằm chằm vào nơi không có gì trong một lúc, sau đó bước ra khỏi phòng.
Bên ngoài phòng, những ác linh rải rác khắp nơi đang sợ hãi chen chúc vào góc. Bùi Vũ Tịch nhìn về một hướng khác. Quân chủ địa ngục tỏa ra khí tức bóng tối nồng đậm đang đứng trước phòng vẽ tranh. Đó là sự áp bách khủng khiếp mà không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
Mà ác ma thì bản thể vẫn còn ở địa ngục.
Ác ma đang nhìn anh. Bùi Vũ Tịch có thể cảm nhận được đối phương như đang nhìn một con kiến ven đường. Đối phương biết tất cả về anh và Vân Xu, nhưng lại không hành động.
Rốt cuộc…
Vân Xu mở mắt ra. Cô đang dựa vào vai bạn trai nghỉ ngơi. Bạn bè đang ngồi bên cạnh.
Không khí trầm mặc và nặng nề.
Vân Xu nhớ lại cảnh tượng trong mơ. Lần này cô rõ ràng cảm thấy suy nghĩ không còn hỗn loạn như trước, nhưng vẫn không nhớ ra tên anh.
Ánh mắt người đó nhìn cô cuối cùng như đang nói, nguy hiểm vẫn chưa kết thúc.
Nếu cô muốn tìm cách, những gì anh làm nhất định có ý nghĩa.