Trong xe, Vân Xu được Kỷ Nghiên Nhiên ôm vào lòng với tư thế bảo vệ hoàn toàn, vẻ mặt ngơ ngác.
Kỷ Nghiên Nhiên mắt đen nhìn về phía trước, trấn an vỗ nhẹ vào lưng cô.
Tài xế mặt đỏ bừng xin lỗi: "Xin lỗi, thiếu gia."
Cảnh tượng vừa rồi tác động quá lớn, tài xế trực tiếp hoảng thần. Lúc này ông ta cũng hiểu vì sao Kỷ Nghiên Nhiên lại coi người này như trân bảo, trách sao được, nhan sắc như vậy ai mà cưỡng lại cho nổi.
May mắn là kỹ thuật của ông ta lão luyện, kịp thời ổn định tay lái.
Kỷ Nghiên Nhiên thu hồi ánh mắt, im lặng thở dài: "Không sao, lái xe đi."
Anh buông tay ra, để Vân Xu ngồi thẳng người.
Một giờ sau, chiếc xe đen đến địa điểm. Kỷ Nghiên Nhiên dẫn Vân Xu xuống xe, tài xế thì mang theo tâm trạng phức tạp rời đi.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào trong nhà, mang đến từng đợt ấm áp. Chiếc rèm màu xanh da trời nhàn nhã buông xuống một bên.
Cạch một tiếng, cửa phòng mở ra.
Kỷ Nghiên Nhiên giúp Vân Xu mang hành lý vào phòng, khẽ giọng giới thiệu xung quanh cho cô. Anh đã cân nhắc rất nhiều yếu tố khi chọn địa điểm này, dù là giao thông hay sinh hoạt đều vô cùng tiện lợi.
"Đội tuyển cách đây khoảng nửa tiếng lái xe. Nếu em muốn gặp anh, cứ bảo chú Lý đưa em qua." Kỷ Nghiên Nhiên đưa số điện thoại của tài xế cho bạn gái: "Gần đây anh bận thi đấu, không có nhiều thời gian ra ngoài."
Vân Xu dừng bước, xoay người đối diện với anh, đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn đặt sau lưng, siết chặt vào nhau, mạnh miệng nói: "Em mới không muốn gặp anh đâu."
Chết cũng không thừa nhận lần trước anh rời đi, cô đã rất nhớ anh.
Trong đôi mắt đen của Kỷ Nghiên Nhiên hiện lên ý cười mờ ảo, anh chiều theo nói: "Ừ, em không nhớ anh, là anh nhớ em quá." Anh tao nhã cúi người, ngước mắt: "Vậy vị tiểu thư xinh đẹp này có nguyện ý dành chút thời gian quý báu đến thăm anh không?"
Vân Xu cố gắng kiềm chế khóe môi đang muốn cong lên, nhưng nó cứ bướng bỉnh, nhất quyết chống đối cô. Cuối cùng cô từ bỏ, mặc kệ đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, nụ cười tươi tắn rạng rỡ động lòng người nhẹ nhàng nở rộ: "Nếu anh đã nói như vậy, thì cũng không phải là không thể."
Khi cô cười rộ lên, thật sự là ngay cả ánh mặt trời tươi đẹp cũng phải tránh né ba phần.
Ánh mắt Kỷ Nghiên Nhiên sâu thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-534-bi-che-bai-la-streamer-hang-ba-79.html.]
Khi hai người đối diện, rõ ràng anh đang cúi người, nhưng Vân Xu lại cảm thấy như đôi mắt đen kia đã khóa chặt lấy mình, ngay cả không khí xung quanh cũng trở nên sền sệt, ái muội.
Hơi thở của cô lặng lẽ chậm lại, nhưng tim lại đột nhiên đập nhanh hơn, phảng phất như đang chờ đợi điều gì đó.
Lại dường như có thứ gì đó đang lặng lẽ thúc giục.
Thời gian lặng lẽ trôi đi.
Đôi mắt sáng ngời phản chiếu người đàn ông tuấn mỹ thanh lãnh lại thẳng lưng lên: "Anh dẫn em đi xem một vòng trong phòng."
Vân Xu chớp mắt, lại chớp mắt, một lúc lâu sau mới nói: "Dạ."
Mới đến nhà mới, Kỷ Nghiên Nhiên dẫn cô xem phòng ở không phải là chuyện rất bình thường sao? Cô đang hụt hẫng vì điều gì chứ?
Vân Xu đi theo sau Kỷ Nghiên Nhiên, đánh giá nơi ở tương lai của mình.
Kỷ Nghiên Nhiên đã để lại căn phòng có ánh sáng tốt nhất, không gian lớn nhất cho cô làm phòng ngủ, phong cách cũng rất tươi mát và ấm áp.
"Em còn thích cách trang trí ở đây không? Có cần sửa gì không?" Kỷ Nghiên Nhiên hỏi.
Vân Xu lắc đầu: "Thế này là được rồi, em rất thích."
Kỷ Nghiên Nhiên lại dẫn cô đi xem phòng bếp, phòng ăn, ban công một lượt: "Tổng cộng có bốn phòng, hai phòng làm phòng ngủ, một phòng làm phòng làm việc, còn một phòng nữa là..."
Anh dừng bước, đẩy cửa phòng ra: "Là phòng chuẩn bị đặc biệt cho em."
Vân Xu bước vào, đôi mắt hơi mở to. Nơi này có đầy đủ thiết bị livestream. Có thể thấy được Kỷ Nghiên Nhiên đã chuẩn bị cho cô vô cùng chu đáo, có thể nói mọi mặt đều đã được cân nhắc.
"Thích không?" Anh hỏi.
Đôi mắt Vân Xu cong lên, tâm trạng vui vẻ: "Siêu thích luôn, bạn trai em quá chu đáo rồi."
Cô thật sự không ngờ Kỷ Nghiên Nhiên lại chuẩn bị cả cái này cho cô.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
"Thích là tốt rồi." Kỷ Nghiên Nhiên nói: "À đúng rồi, những hành lý còn lại thì bao lâu nữa đến?"
Vân Xu lấy điện thoại ra xem tiến độ. Chuyển nhà chắc chắn không chỉ có một chiếc vali, số hành lý còn lại cô đã gửi bằng đường chuyển phát nhanh: "Ừm... Tốc độ rất nhanh, chắc khoảng tối là có thể đến rồi."