Trong mắt mọi người, Yến Tân Tễ là một người quyết đoán, thủ đoạn sắc bén vô tình. Anh có dung mạo tuấn mỹ, nhưng tâm tính lại vô cùng lạnh nhạt, đối đãi với kẻ địch càng không hề nương tay.
Ngay cả gia chủ đời trước cũng từng lén lút than thở với ông, rằng đứa con trai này đôi khi trông quá lạnh lùng, ánh mắt kia khiến ông và vợ không khỏi rùng mình, như thể chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì.
Các đạo sĩ trong đạo quán không gặp Yến Tân Tễ nhiều lần, nhưng cũng có thể nhận ra tính cách cực kỳ lạnh lùng của anh. Thêm vào đó những lời đồn đại, có ấn tượng như vậy cũng là điều bình thường.
Quan chủ hắng giọng: "Không phải bản thân Yến tiên sinh xảy ra chuyện, mà là vị hôn thê của anh ấy có việc. Nghe nói vị Vân tiểu thư kia liên tục mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ mấy ngày nay, thậm chí trên người còn xuất hiện những vết đỏ, nên anh ấy đã mời chúng ta ra tay.”
Mọi người im lặng một chút, sau đó càng thêm kinh ngạc.
“Quan chủ, Yến Tân Tễ khi nào có vị hôn thê vậy? Sao lại không có chút tin tức nào?”
Quan chủ giải thích: “Đây là hôn ước do đời trước định ra. Yến lão tiên sinh đã nói với ta rồi. Yến tiên sinh cũng mới đưa vị Vân tiểu thư này về bên cạnh vào năm ngoái. Vốn dĩ mấy ngày nay là muốn tổ chức tiệc sinh nhật hai mươi tuổi cho tiểu thư này, chính thức giới thiệu cô ấy với mọi người.”
“Nhưng lại xảy ra chuyện này, tiệc sinh nhật bị hủy bỏ, Yến gia ngược lại liên hệ với chúng ta.”
Mọi người hiểu ra, hóa ra là như vậy.
“Vậy quan chủ định phái ai đi?”
Đệ tử bình thường chắc chắn không được, Yến gia tuyệt đối sẽ cho rằng họ đang làm qua loa. Yến gia không chỉ quyên tặng một khoản tiền lớn mỗi năm, mà thời trẻ còn có ân với Thanh Ninh Quan. Tốt nhất là quan chủ tự mình đi, để tỏ rõ sự coi trọng, nhưng gần đây ông lại có việc không thể rời thân.
Ánh mắt quan chủ chậm rãi rơi xuống người đang ngồi uống trà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-552-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-6.html.]
Trong điện, ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng về một người theo sự chỉ dẫn của vị chủ trì.
Nếu muốn hỏi ai là người nổi tiếng nhất trong giới huyền học, tất cả mọi người sẽ không ngần ngại nói ra một cái tên.
—— Trạm Dương Thu.
Giới huyền học có vô số môn phái, nhưng nổi tiếng nhất trong số đó là Thanh Ninh Quan. Mỗi đời quan chủ của đạo quán này đều là những người có năng lực xuất chúng, được mọi người kính trọng.
Hàng năm có không ít người muốn theo học dưới trướng quan chủ, nhưng quan chủ lại rất nghiêm khắc trong việc nhận đệ tử. Số người thực sự được bái sư rất ít.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Thế nhưng, một ngày nọ, vị lão quan chủ đã thoái vị bảy đời đột nhiên rời khỏi đạo quán, đi đến một nơi nào đó. Một tháng sau, ông mang về một đứa trẻ, rồi nhận đứa bé này làm đệ tử chân truyền, phá vỡ lời thề mười năm trước là không thu nhận thêm đồ đệ nào nữa, và dốc hết tâm huyết để dạy dỗ cậu bé.
Chuyện này khiến giới huyền học vô cùng ngạc nhiên. Rốt cuộc đứa trẻ này có năng lực gì mà lại được người đứng đầu giới huyền học lúc bấy giờ tận tâm dạy dỗ như vậy?
Vài năm sau, Trạm Dương Thu mười sáu tuổi lần đầu xuống núi, tiện tay nhận một nhiệm vụ tiêu diệt Quỷ Vương. Không ít người quan sát đã lắc đầu thở dài.
Quá trẻ tuổi, lại kiêu ngạo. Dù là thiên tài, thì chung quy cũng chỉ mới mười sáu tuổi. Ham muốn nổi tiếng là điều dễ hiểu, nhưng cần phải xem xét tình hình thực tế.
Vừa mới bước chân vào đời đã nhận nhiệm vụ cấp cao như vậy, rất dễ gặp thất bại.
Mọi người mang tâm trạng xem kịch vui, chăm chú theo dõi mọi hành động của Trạm Dương Thu. Sau đó, tất cả đều bị một cái tát đau điếng vào mặt.
Chàng thiếu niên mười sáu tuổi này chỉ dùng chưa đến nửa khắc đồng hồ đã tiêu diệt con Quỷ Vương mà ngay cả mấy vị đại sư cũng chưa thu phục được, thậm chí còn không hề bị thương.
Mọi người chợt nhận ra, thì ra người này không giống họ. Chẳng trách lão quan chủ lại đích thân xuất quan để nhận anh làm đồ đệ. Nếu họ gặp được một mầm non tốt như vậy, chắc chắn cũng sẽ hết lòng nâng niu.
Khi Trạm Dương Thu giải quyết ngày càng nhiều sự vụ, danh tiếng của anh càng vang xa. Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, anh đã được phong là Thiên Sư.