Sắc mặt Vân Xu trắng bệch, lùi lại một bước. Tiềm thức đang nhắc nhở cô, mau chóng rời đi.
Nhưng cô vừa lùi lại một bước, tay đã bị nắm chặt. Lúc này cô mới nhớ ra mình vẫn đang nắm tay Tứ tiểu thư.
Tứ tiểu thư quay đầu lại, uất ức nói: “Xu Xu, em vừa về nhà đã muốn đi sao? Cha mẹ sẽ buồn.”
“Con gái, cha đã lâu không thấy con rồi, mau cho cha nhìn xem.” Giọng nói của “cha” rất khàn, như chứa đầy cát sỏi thô ráp.
Sau đó là giọng nữ trầm ấm: "Mẹ cũng muốn nhìn con một chút.”
Ý nghĩ thanh minh của Vân Xu lập tức mơ hồ, cô chậm rãi bước lên trước, thái độ dịu ngoan. Cha mẹ nuôi dưỡng cô bao nhiêu năm như vậy, cô nghĩ, yêu cầu này đương nhiên phải đáp ứng.
Nhưng khi đôi tay của “mẹ” chạm vào cô, Vân Xu cảm giác như bị rắn độc theo dõi. Sao có thể như vậy được? Đây chính là mẹ.
“Mẹ” tham lam đánh giá người trước mắt. Hì hì ~ Xu Xu thơm quá nha ~ phải giữ cô ấy lại vĩnh viễn mới được ~.
Cô ấy phải mãi mãi ở bên họ.
“Xu Xu, lần này về rồi thì đừng đi nữa, ở lại với cha mẹ được không?” “Cha” khàn khàn nói: "Chúng ta là người một nhà, mãi mãi ở bên nhau.”
Vân Xu định đáp ứng, nhưng lời nói đến miệng lại bị nuốt trở lại.
Không thể đáp ứng.
Tuyệt đối không thể đáp ứng.
Vân Xu lựa chọn nghe theo tiếng nói trong lòng, lắc đầu. Khuôn mặt dữ tợn của “cha mẹ” thoáng hiện, sau đó che giấu đi, sự tham lam trong đáy mắt không hề giảm bớt.
“Được, vậy mấy ngày nay con cứ nghỉ ngơi trước đi.”
Theo lời “cha mẹ”, chính viện tĩnh lặng như nước cuối cùng cũng có những động tĩnh khác. Những người ngồi ở hai bên đồng loạt nở nụ cười.
“Muội muội đã về rồi, ca ca nhớ em lắm.”
“Tiểu cô cô, cô không thể không đi sao?”
“Ở lại thêm chút thời gian đi.”
Thái độ của họ vô cùng nhiệt tình. Nếu có người đứng xem ở đây, sẽ kinh hãi phát hiện khóe miệng tươi cười của nhóm người này có độ cong giống hệt nhau, như thể đã được đo đạc kỹ lưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-573-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-27.html.]
Vân Xu ở lại nơi này. Cô thường xuyên mờ mịt đứng gần tường viện, ngước nhìn bầu trời xám xịt.
Cô cũng không biết mình đang nhìn gì, chỉ cảm thấy không nên như thế này.
Người trong nhà luôn thường xuyên đột nhiên xuất hiện ở đâu đó, ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm cô, ánh mắt nhớp nháp khiến da đầu Vân Xu tê dại, như rắn độc phun nọc.
Tổ trạch Yến gia.
Sương mù đen lướt qua trận pháp, không tiếng động tiến vào biệt thự cao cấp. Trong vườn hoa, hoa rơi đầy đất, khô héo tàn tạ, mất đi sức sống.
Trận pháp mà các vị quan chủ đời trước của Thanh Ninh Quan hao tâm tổn trí thiết lập chỉ là hữu danh vô thực.
Tầng một im ắng, chỉ có tiếng tích tắc của đồng hồ cây vang lên.
Sương mù đen dừng lại ở khu vực ban ngày mấy người ngồi. Trên bàn trà vẫn còn đặt món điểm tâm mà nữ chủ nhân thích ăn. Ở tận cùng bên trong trên ghế sofa còn đặt một con mèo nhồi bông.
Con mèo nhồi bông màu hồng nhạt mặc một chiếc váy công chúa lộng lẫy, trông rất trẻ con.
Sương mù đen thần bí cuộn trào, cuối cùng một người đàn ông cao lớn bước ra từ giữa. Khuôn mặt anh tuấn tú, nhưng đuôi lông mày và khóe mắt lại đầy vẻ tà tứ, ánh mắt lạnh lẽo, như lưỡi d.a.o phản quang dưới ánh trăng.
Chỉ cần nhìn một cái thôi cũng khiến người ta lạnh sống lưng vì ác ý.
Thẩm Ký nhìn xuống con thú nhồi bông trẻ con, vẻ mặt khinh miệt coi thường.
Hai người kia vậy mà bị một người con gái mê hoặc đến xoay quanh.
Một lát sau, Thẩm Ký xoay người đi đến gần cầu thang. Người anh muốn tìm ở tầng hai.
Trong hành lang yên tĩnh, Thẩm Ký bước đi thong thả. Phong thủy nơi này căn bản không thể áp chế anh, ngược lại, quỷ khí mạnh mẽ trên người anh không ngừng hấp thu sinh mệnh lực của mọi người ở đây.
Đi được một nửa thì dừng lại. Anh có thể cảm nhận được người anh muốn tìm đang ở đây.
Người sở hữu huyền thể đang ở phía sau cánh cửa.
Người có huyền thể được trời cao ưu ái, khí vận hùng hậu, mà người biết cách lợi dụng khí vận nồng hậu này có thể che giấu thiên cơ.
Phù Xán Xán sẽ là công cụ tốt nhất.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Anh khẽ cụp mắt xuống, đang muốn hành động, thì trên đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến d.a.o động.
Thẩm Ký cực kỳ nhạy bén với quỷ khí. Vẻ mặt tà tứ của anh hơi nhếch lên. Thân hình vừa động, anh đã đứng trước một cánh cửa khác.