Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 578: Vị Hôn Thê Pháo Hôi Trong Tiểu Thuyết Huyền Học (32)

Cập nhật lúc: 2025-04-09 02:14:19
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

So với việc gọi đó là giấc mơ, Vân Xu thích gọi nó là một hình thức du hành khác. Tất cả những gì trải qua trong giấc mơ đều rõ ràng lưu lại trong trí nhớ.

“Ý cô là mơ thấy một cổ trạch, bên trong tà ác ngụy trang thành người thân của cô?” Phù Xán Xán nghiêm túc nói.

Vân Xu nói: “Ừm, ban đầu tôi đã cảm thấy không ổn, nhưng bị cưỡng ép kéo vào sau, đầu óc liền hôn mê, cho rằng mọi thứ đều bình thường. Nếu không có người giúp đỡ, tôi cũng không rõ mình sẽ bị mắc kẹt đến bao lâu.”

Lông mày Phù Xán Xán khẽ giật. Cô có một cảm giác quen thuộc đối với người mà Vân Xu miêu tả, cùng với nỗi sợ hãi ăn sâu vào xương tủy.

Anh là người cuối cùng.

Ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu khiến Phù Xán Xán không rõ nguyên do, nhưng n.g.ự.c lại nặng trĩu.

“Vân tiểu thư, người đó có làm tổn thương cô không?”

Vân Xu chớp chớp mắt: "Không có.” Cô nghiêng khuôn mặt nhỏ nói: "Thật ra tôi cảm thấy anh ấy là một con quỷ tốt.”

Yến Tân Tễ đang nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài mềm mại của vị hôn thê, động tác trong tay khựng lại.

Những người khác sắc mặt cổ quái. Quỷ lực thường có nguồn gốc từ oán khí. Dựa theo lời Vân Xu, con quỷ kia có lực lượng mạnh mẽ, chắc chắn oán khí sâu nặng, dù thế nào cũng không thể liên quan đến chữ “tốt”.

Phương Húc khẽ hắng giọng, uyển chuyển giải thích: "Vân tiểu thư, thật ra là như thế này…”

Lúc này Vân Xu mới bừng tỉnh hiểu ra vì sao mọi người lại lộ vẻ mặt cổ quái, nhưng Thẩm Ký thật sự không có ác ý với cô.

Thấy mấy người lo lắng sốt ruột, Vân Xu sáng suốt lựa chọn im lặng.

Nói thêm nữa, họ không khéo lại bắt đầu lo lắng cô bị mê hoặc.

Cũng may Trạm Dương Thu lên tiếng, hỏi cô về chuyện cổ trạch, kịp thời dời đi sự chú ý của mọi người. Vân Xu vội vàng thuật lại cảnh tượng trong trí nhớ của mình.

Cô cung cấp thông tin đầy đủ, Yến gia lập tức tra ra vị trí, ở thành phố bên cạnh.

Lần này Yến Tân Tễ ủy thác Hoàng Khải và Thông Hạ đến đó. Hai người vui vẻ đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-578-vi-hon-the-phao-hoi-trong-tieu-thuyet-huyen-hoc-32.html.]

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Trước khi đi, Thông Hạ tặng Vân Xu một ít đồ chơi nhỏ của Miêu Cương, có thể dùng để phòng thân, trong đó còn có một cái đỉnh nhỏ.

Vân Xu mở chiếc đỉnh nhỏ ra. Bên trong hình như là một con tằm. Nhưng khác với những con tằm trắng xám bình thường, nó toàn thân màu vàng kim, hai cái móng vuốt nhỏ trên thân mình mập mạp, trên lưng dường như còn có một đôi cánh nhỏ trong suốt, vô cùng đáng yêu.

“Đây là Kim Tằm Cổ mà tôi cố ý nuôi dưỡng, có thể nhận biết được nguy hiểm, cắn nuốt quỷ khí, thích hợp để lại cho cô.”

Nếu đối tượng không phải là Vân Xu, Thông Hạ tuyệt đối sẽ không lấy Kim Tằm Cổ ra. Kim Tằm Cổ ở Miêu Cương cũng là một thứ tốt hiếm gặp. Cô đã tốn tám năm, cũng chỉ nuôi dưỡng được ba con, trong đó một con ở đây.

Vân Xu nghiêm túc nói lời cảm ơn.

Sắc mặt Thông Hạ dịu lại. Đối với Tụ linh thể thì cô không có cách nào, những chuyện khác có thể giúp được thì đương nhiên muốn giúp một chút.

Yến Tân Tễ rũ mắt, ánh mắt dừng trên chiếc đỉnh nhỏ màu đen, thái độ ôn hòa: “Cảm ơn.”

Trường nháy mắt trở nên yên tĩnh.

Thông Hạ vẻ mặt kinh ngạc. Từ khi họ bước vào Yến gia, Yến Tân Tễ luôn tỏ ra sâu sắc khó lường, phảng phất sinh ra đã cao cao tại thượng. Ngoại trừ khi đối diện với vị hôn thê thì anh mới tỏ ra mềm mỏng, còn những người khác trong mắt anh cũng chỉ có vậy.

Giờ phút này Yến Tân Tễ vậy mà lại dùng giọng điệu ôn hòa nói lời cảm ơn, lập tức làm mới nhận thức của mọi người.

Mấy người lại một lần nữa xác định, Yến Tân Tễ tuy rằng lạnh lùng, nhưng đối với Vân Xu thì thật lòng yêu quý.

Vân Xu nghiêng mắt. Cô luôn cảm thấy… vị hôn phu của mình cũng đã xảy ra thay đổi.

Buổi chiều thời tiết không tệ.

Ánh nắng tươi sáng, gió nhẹ dịu dàng, là một ngày tốt lành để đi dạo, nhưng vì gần đây có quá nhiều chuyện, Vân Xu tiếc nuối lựa chọn từ bỏ.

Vốn dĩ chuyện đã đủ nhiều, cô không muốn càng thêm phiền toái.

Không ra khỏi Yến gia, đi dạo trong vườn cũng được.

Trong vườn hoa.

Người làm vườn vẻ mặt nghi hoặc đứng trước bụi hoa tươi tốt. Anh hết nhìn đóa này đến đóa khác, hận không thể lấy kính lúp ra quan sát, phảng phất như anh đang xem không phải là hoa thật, mà là hoa bằng vàng.

 

Loading...